"Taehyung anh đưa tôi đến đây làm gì?"
Bỗng dưng không một lời liền ném cậu lên xe, hỏi thế nào cũng không nghe được đáp án.
Cuối cùng lại đưa cậu đến cái trung tâm làm đẹp nổi tiếng khắp thành phố này, một món đồ trong đây cũng đủ để cậu ăn uống dư dả trong 1 tháng nha.
"Tôi nói cho anh biết..... tôi không có tiền đâu, anh muốn làm gì thì anh tự trả đấy!"
JungKook lúc này nhìn như con đỉa, đúng vậy, chính là con đỉa.
Dáng người cậu vốn không cao mấy, nay lại còn bám víu lấy cánh tay của Taehyung, nhìn bộ dạng đó giống như chỉ hận không thể ăn luôn cánh tay hắn. Bất quá nhờ có gương mặt khả ái, xinh đẹp nên làm gì cũng thấy đáng yêu.
"Tất nhiên tôi trả!"
Cuối cùng cũng nghe được giọng của Taehyung suốt bốn mươi lăm phút, từ lúc nãy đến giờ hắn đều rơi vào trạng thái trầm tư.
Chuyện hắn là bang chủ TK, JungKook vẫn có thể chịu đựng được nhưng nếu cậu còn mềm yếu như bây giờ thì làm sao có thể an toàn ở bên hắn? Thật ra, chấp nhận ở bên hắn thì chính là đối mặt với hai chữ nguy hiểm, liệu cậu có thể vì hắn mà đồng ý không?
"Không, không, ý tôi không phải như vậy đâu, tôi không muốn làm cái gì hết, đưa tôi về đi mà, nha? Nha?" Tâm trạng vốn đang âm trầm của Taehyung thấy con thỏ nhỏ làm nũng bỗng dưng cũng chuyển biến.
"Anh trai, làm cho cậu ấy thật xinh đẹp, sau đó hoá trang kiểu tiệc dạ hội!" Sau đó, hắn xoay lưng ly khai, để lại JungKook như đang gào khóc trong lòng.
Cái tên Taehyung chết tiệt đó làm sao lại nỡ bỏ mình ở đây chứ, nhưng mà hắn ta nói cái gì dạ hội ấy nhỉ? Không lẽ là dẫn mình đi dạ hội sao? Không phải, tâm tư của hắn ương ương dở dở, điên điên khùng khùng, thế nên chắc chắn phải là cái gì đó thật quái đản.
"Cậu trai, ngồi vào đây!"
Người đàn ông đó hình như là chủ nơi đây, nhưng thái độ của hắn ta ngược lại rất tốt, có lẽ chính vì vậy mới được Taehyung trọng dụng.
JungKook cũng mỉm cười với hắn ta một cái, cậu dùng tư thái cậu cho là tự nhiên nhất ngồi xuống.
Nhưng thật ra cậu cảm thấy cái gì cũng không thoải mái, đến cái ghế cũng cảm thấy cao, cái gươnh thì quá mức sạch, đã vậy chỗ gác chân quá xa, chân ngắn như cậu làm sao với tới.....
"Này, cậu thấy cậu ấy đằng kia không? Lúc nãy được đích thân Kim tổng đưa vào đấy!"
"Cái gì? Nhìn cậu ta như trẻ vị thành niên, Kim tổng đổi khẩu vị rồi sao?"
"Hừ, cái dạng đó chỉ là giả vờ ngây thơ thôi chứ không làm sao leo lên được giường của Kim tổng?"
...
Nghe những lời bát quái đó, JungKook cũng cảm thấy khó chịu không ít nhưng đối với nhưng loại người ganh tị sanh thị phi đó thì tốt nhất không nên quan tâm.
JungKook ngồi đó lâu đến mức ngủ được một giấc, sau đó lại có người lay cậu tỉnh dậy để trang điểm, quá trình dài thật dài.
Nhưng mà sau đó JungKook thậm chí còn không nhận ra mình nữa, nhìn như mấy cậu minh tinh màn ảnh vậy. Không đúng, thậm chí còn đẹp hơn, nghĩ vậy, cậu cười khúc khích một hồi.
"Cậu trai, cậu có muốn đi tìm Kim tổng không?"
Lúc này ông chủ tốt tính lên tiếng, bộ dạng JungKook "đau khổ" khi Kim tổng rời đi hắn đều nhìn thấy, tâm tư của cậu trai này cũng thật đơn thuần a.
"Tôi có thể tìm anh ấy sao?"
"Tất nhiên, Kim tổng tuy ở phòng của đặc biệt nhưng cậu vẫn có thể vào, nhưng tôi nghĩ cậu cần thay đồ!"
Đồ à? Cậu thật sự không có tiền đâu, Taehyung tàn ác muốn cậu tự sinh tự diệt sao?
"Nhân viên sẽ chọn giúp cậu, Kim tổng đã trả hết các khoản cần thanh toán rồi, cậu không cần lo!"
Lần này JungKook giật mình, tâm tư gì của mình ông chủ này đều nhìn thấu hết, bất quá cũng có chút ngượng ngùng, chẳng lẽ mình biểu lộ rõ như vậy sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!