Tất cả mọi người đều im lặng, vừa rồi sắc mặt còn xanh, hiện tại vừa xanh vừa đỏ, vô cùng đặc sắc.
"À, phải rồi." Cố Trường Đình nói thêm: "Trong công ty có một trung tâm y tế, tôi định nhờ thư ký thuê một bác sĩ tâm lý nữa.
Đừng chỉ chăm chăm nhìn vào khiếm khuyết trên cơ thể người khác, chỉ biết trị bệnh ngoài thân, vậy bệnh trong lòng, cũng phải gặp bác sĩ tâm lý chứ, đúng không? Những người thích đâm sau lưng người khác, gây khó dễ cho người khác, hay tung tin đồn nhảm, có thể đợi bác sĩ tâm lý đến nhờ tư vấn.
Mọi người đừng lo, bác sĩ tâm lý tư vấn miễn phí, tôi sẽ trả tiền, vì vậy mọi người không cần phải tính toán chút tiền kia.
"
Giờ phút này không ai dám phát ra một tiếng, Cố Trường Đình sau khi nói xong dường như cũng cảm thấy cả người thoải mái hơn nhiều, xua tay nói: "Tôi nói xong rồi.
Đừng lãng phí thời gian nữa, mọi người ai phải làm gì thì làm đi.
"
Mọi người đã muốn chuồn đi từ lâu, đến khi Cố Trường Đình nói có thể đi, bọn họ vội vàng tranh nhau chen lấn chạy mất, sợ ở lại nhiều một giây, cái mặt già này của họ cũng phải lột xuống.
Cố Trường Đình đứng ở đó, đợi mọi người đi hết cũng không nhúc nhích, vẻ mặt lạnh lùng, không biết đang suy nghĩ gì.
Ngay khi Cố Trường Đình đang xuất thần, Triệu Giản đã chân chó chạy tới, cầm ly nước trong tay, tiến đến trước mặt nói: "Vợ ơi, mau uống chút nước thấm giọng, vừa rồi nói nhiều như vậy, khẳng định khát nước."
Cố Trường Đình chớp mắt, liền uống nước trong tay Triệu Giản.
Triệu Giản lại nói: "Vợ, chúng ta về phòng làm việc đi, đừng đứng ở chỗ này, mệt quá, vừa nãy họp lâu anh ngồi muốn đau mông."
Cố Trường Đình bị hắn làm cho buồn cười, gật đầu nói: "Vậy đi nhanh đi."
Triệu Giản thấy cậu rốt cục cũng cười, liền đi theo Cố Trường Đình trở về.
Cố Trường Đình nhẫn nhịn nhiều năm như vậy, hiện tại cũng không cần nữa, cậu đã không còn là người của Cố gia, nên không cần cho mấy người khi dễ mình kia mặt mũi.
Vừa rồi cậu nói nhiều lời như vậy, đúng là cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, nhưng khi nhớ lại những chuyện trước đây, cậu vẫn cảm thấy rất tức giận, nhưng Triệu Giản thật sự là có cách khiến cậu trong một giây quên đi mọi chuyện, tất cả những suy nghĩ giận dữ kia đều biến mất.
Cố Trường Đình trở lại phòng làm việc, nghỉ ngơi năm phút, thư ký lại đem một đống công việc vào báo cáo.
Triệu Giản không muốn quấy rầy cậu nên ngồi trên sô pha chơi điện thoại, một lát sau, thư ký lui ra ngoài, Cố Trường Đình tiếp tục xem tài liệu.
Triệu Giản nhìn lên, cũng lặng lẽ đi theo thư ký ra khỏi phòng làm việc.
Thư ký sắp đóng cửa, lại không ngờ Triệu Giản bước ra, vội vàng kéo cửa bảo cho hắn đi ra ngoài.
Triệu Giản bước ra rồi cũng không vội đi đâu, ngược lại đứng trước mặt thư ký: "Cô là thư ký của Cố tổng sao? Cô tên gì?"
Thư ký vội nói: "Tôi tên là Triệu Đan Tình, tiên sinh gọi tôi Tiểu Triệu là được rồi."
Triệu Giản cười nói: "Thật là trùng hợp, tôi cũng họ Triệu."
Thư ký thấy Triệu Giản mỉm cười, hơi ngẩn ra, cảm thấy người yêu của Cố tổng khi mặc âu phục, thật sự rất đẹp trai, rất xứng đôi với Cố tổng, tuyệt đối không giống như người đến từ nông thôn chút nào.
Triệu Giản nói: "Cô có thể giúp tôi một chuyện được không?"
Triệu Đan Tình nói: "Đương nhiên có thể."
Triệu Giản nói: "Giúp tôi gọi tổ trưởng tổ bảo vệ đến đây."
"Được, tôi hiện tại liền đi." Triệu Đan Tình nói.
Thư ký tuy còn nhỏ tuổi, vẫn là lính mới nhưng tính tình thật thà, tay chân lanh lẹ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!