Chương 44: Duyên Lỡ Làng

Sau tất cả mọi chuyện cậu ba Phong quyết định dọn ra khỏi nhà, cậu không còn mặt mũi nào ở lại, tội lỗi của má khiến cậu thấy hổ thẹn, biết rằng cậu là người vô tội nhưng việc đối mặt với mọi người lúc này là không thể.

Kim Thái Hanh thiệt không muốn để cậu đi chút nào, dù sao cũng là con trai mình yêu thương mấy chục năm nay, đâu thể nói đi là đi như vậy. Lúc trước hắn lúc nào cũng tỏ ra không quan tâm cậu là vì bà hai, nói thì nói vậy chớ hắn có bỏ cậu được đâu, mấy chuyện rắc rối mà cậu gây ra đều là hắn bảo thằng Sang đi giải quyết. Biết được chuyện này ba Phong càng chán ghét bản thân mình hơn, vậy mà lúc trước cậu còn nghĩ rằng ba không thương mình.

Về chuyện của mợ ba, mấy hôm trước cậu và mợ đã không còn liên quan chi đến nhau nữa, việc bỏ chồng ở cái thời này là không thể chấp nhận được nhưng dù cho người khác có bàn tán ra sao mợ cũng không để tâm, chỉ cần thoát khỏi là đủ rồi. Hắn không ngăn cản ngược lại còn cho mợ một số tiền để mợ sinh sống, đây là chuyện nên làm, lúc trước má con cậu ba đã khiến mợ đau khổ quá nhiều.

Ba Phong biết mình có lỗi nên chỉ biết chấp nhận mọi chuyện xảy ra. Dù là vậy nhưng cậu vẫn hay đến nhà mợ hỏi thăm đủ điều, cậu thiệt lòng mong bản thân có thể làm gì đó để mợ nhìn thấy tấm lòng của mình, giờ phút này mới nhận ra mình đã bỏ lỡ một người con gái tốt, nếu có thể khiến mợ ba quay về bên mình thì cậu nguyện ý làm tất cả. Tiếc là không thể nào, giờ đây mợ chỉ mong được sống yên ổn qua ngày chớ không muốn dính líu chi đến cậu ba nữa.

Thằng Sang biết chuyện nên hôm nào cũng ra ngoài một hồi lâu mới chịu về nhà. Mợ ba giờ sống trong một căn nhà nhỏ, mợ không về nhà ba má vì biết bọn họ thế nào cũng mắng chửi mình, bọn họ sợ mợ đắc tội với nhà hội đồng nên kiểu gì mà không đuổi mợ ra khỏi nhà. Căn nhà này tuy không lớn nhưng lại thoải mái, muốn làm chi thì làm, chả phải để ý sắc mặt ai. Nhờ có thằng Sang mà tâm trạng mợ khá lên hẳn, ban đầu có hơi ngại vì một nam một nữ, gặp nhau hoài như vậy sợ người ta nói chết, nhưng qua một thời gian mợ cũng chẳng thèm để tâm đến người khác nữa, mình không làm chi sai thì sợ ai chớ.

Gặp gỡ nhau thường xuyên khó tránh được việc nảy sinh tình cảm. Trước giờ mợ Hương chưa từng được ai quan tâm như vậy, ngay cả ba má còn chưa từng, sự ấm áp của người con trai này làm mợ thấy ấm lòng. Thằng Sang vốn thích mợ từ lâu, lúc trước nó chỉ biết chôn vùi tình cảm này sâu trong lòng vì nó nghĩ làm sao mà với tới, giờ có cơ hội nó quyết không bỏ qua.

Thái Hanh biết chuyện liền cho nó một số tiền để cưới mợ ba về cho đàng hoàng, về chung một nhà rồi sẽ không sợ người khác bàn tán nữa, cũng đến lúc thằng Sang cưới vợ rồi đa, gần ba chục chớ ít ỏi chi đâu.

"Mày đi theo ông từ hồi bảy tuổi, giờ sắp có vợ luôn rồi, mới đó mà mau thiệt."

"Con lúc nào cũng mang ơn ông vì đã đối xử tốt với con, dù cưới vợ nhưng con vẫn là người ở của ông, con nguyện đi theo ông làm việc tới khi nào con chết thì thôi."

"Ăn nói bậy bạ rồi đó, chết cái chi mà chết, còn ông ở đây ông làm sao mà để mày chết được."

"Ông ơi, con mang ơn ông lắm, từ nhỏ tới giờ con coi ông như là ba con vậy."

"Tổ cha mày, tao lớn hơn mày có một con giáp mà mày coi tao như ba, ý mày chê tao già hay sao?"

"Dạ con hông có ý đó."

Chưa kịp nói hết thằng Sang đứng bật dậy chạy nhanh ra ngoài, quay đầu lại nhìn thì thấy hắn cầm cây roi rượt theo, nó sợ quá chạy vòng vòng nhà, hai người cứ như con nít rượt nhau ngoài sân, đến khi mệt lả hơi mới chịu dừng lại. Tranh thủ lúc nó không để ý hắn đi nhanh đến đánh nó mấy cái, gần bốn chục tuổi rồi mà phải rượt theo thằng này làm hắn mệt muốn đứt hơi.

2

Chính Quốc đang ru cậu năm Nghĩa ngủ thì nghe thấy tiếng ồn bên ngoài, cậu năm mới chợp mắt được một lúc thì khóc ré lên vì sợ, em hớt hải ôm lấy cậu trên tay, ru mãi cũng chịu nín nhưng hai mắt thì sáng hơn cả sao, mở to hết cỡ nhìn em. Bực mình quá em bế theo cậu trên tay bước ra ngoài, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt em lên tiếng gọi hắn.

"Ông ơi."

Hắn vừa nghe thấy tiếng gọi dịu dàng vội vứt cây roi cho thằng Sang cầm, chạy nhanh vào trong xem xem vợ nhỏ có chuyện chi, nhìn kĩ một lượt thấy em bình thường hắn mới thở phào nhẹ nhõm. Cậu năm trên tay em bật cười, tay cậu đưa lên như muốn ôm lấy em, Thái Hanh vô cùng ganh tỵ với em, đó giờ cậu năm có ôm hắn lần nào đâu, cả ngày chỉ bám lấy Chính Quốc rồi ôm em miết thôi.

"Tôi đây, em làm sao hả?"

"Ông với anh Sang làm cái chi ngoài này vậy, em mới ru cậu năm ngủ được một lúc, tại hai người mà cậu thức mất rồi."

"Xin lỗi em, tại thằng đó kìa, nó nói tôi giống như ba nó, tôi làm gì già đến mức đó chớ."

Em không nhịn được cười vì vẻ mặt của chồng mình. Mấy hôm nay hắn cực kỳ quan tâm đến vấn đề tuổi tác, hổng biết có ai chê già hay sao mà về nhà hỏi em đủ thứ, nào là nhìn hắn có già không, đứng cạnh em có hợp không, có ai nói hắn giống ba em không? Mèn đét ơi, ông hội đồng còn trẻ lung lắm ông ạ, người ngoài nhìn vào có khi còn nghĩ là anh trai em cũng nên.

Liếc thằng Sang muốn cháy mặt hắn mới bước vào trong theo em. Ngồi trên giường, hắn nhìn em chằm chằm, Chính Quốc hát ru cậu năm mà không để ý đến chồng mình. Đến khi cậu năm ngủ thiếp đi rồi em mới để cậu nằm vào trong nôi. Coi cái mặt kìa, dễ thương quá đi, bàn tay nhỏ nắm lấy ngón tay em không chịu buông.

Vất vả lắm mới rút được ngón tay ra. Quay lại phía sau thì thấy hắn nhìn em không chớp mắt, nhìn điệu bộ hậm hực đó có buồn cười không chớ. Thái Hanh chỉ chỉ tay xuống chỗ bên cạnh ý bảo em ngồi xuống cạnh mình.

"Ông sao vậy ạ?"

"Em có thấy tôi già không?"

"Em nói biết bao nhiêu lần rồi, ông hổng có già miếng nào hết, ông còn trẻ dữ lắm."

"Tôi sợ em chê tôi già rồi bỏ tôi, năm nay tôi gần bốn mươi rồi, em thì mới có mười tám thôi, em lại xinh đẹp như này lỡ ai cướp mất chắc tôi chết luôn quá."

"Hổng có mà, em hổng có vậy đâu, em thương ông lắm nên hông có bỏ ông đâu."

Bộ dạng khẩn trương đó làm hắn thoải mái hơn rất nhiều, ban nãy chỉ đùa một chút mà vợ nhỏ đã như vậy rồi, làm sao mà hắn không biết em thương hắn hơn bất cứ ai. Chuyện tuổi tác từ lâu đã chẳng còn quan trọng nữa, cả hai luôn hướng về nhau là quá đủ, cả đời này của hắn có em là đã trọn vẹn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!