Editor: Team Tứ Phương 2
Tin nhắn gửi cho Lạc Đường cuối cùng vẫn không xóa, tin đã gửi như bát nước hắt đi, giờ có rút lại vẫn để lại dấu vết. Vi Như Hạ gửi tin nhắn kia mà như gửi luôn cả trái tim của mình, sau một lúc lâu không thấy Lạc Đường trả lời, rốt cuộc cô mới thầm thở phào. Thoát khỏi giao diện trò chuyện với Lạc Đường, cô bấm vào khung chat của Hồ Ngâm Ngâm.
Sau khi đi Anh quốc, cô và Hồ Ngâm Ngâm vẫn luôn dùng MSN để liên lạc, lịch sử trò chuyện vẫn là tám năm trước. Hồ Ngâm Ngâm đã thay đổi số Wechat, từ phần tự giới thiệu cô lấy được số Wechat mới, sau khi nhấn thêm bạn bè, chỉ một lát sau Hồ Ngâm Ngâm đã chấp nhận yêu cầu của Vi Như Hạ, dùng tốc độ ánh sáng gửi tới một tin nhắn.
Mập Mập: "Ai vậy?"
Lần nữa liên lạc với Hồ Ngâm Ngâm, những kí ức trong đầu cô lại hiện lên vô cùng sống động. Vi Như Hạ mở bảng icon, gửi một icon mặt cười cho Hồ Ngâm Ngâm, sau đó trả lời.
Mùa Hạ: "Mình đây!"
Sau đó, Hồ Ngâm Ngâm liên tục hò hét.
Mập Mập: "A!"
Mập Mập: "A a!"
Mập Mập: "A a a!"
Vi Như Hạ nhìn ba dòng tin nhắn như vậy liền mỉm cười, nhiều năm như vậy, tính cách cô nàng vẫn không thay đổi, vẫn luôn hoạt bát đáng yêu.
Mập Mập: "Tiểu Hạ, người ta nhớ cậu muốn chết! Sao cậu tự nhiên lại dùng Wechat rồi? Giờ cậu đang ở đâu? A, mình nhớ cậu muốn chết ấy!"
Vi Như Hạ còn chưa kịp trả lời, Hồ Ngâm Ngâm đã gửi thêm một tin nhắn.
Mập Mập: "Cậu biết không? Thấy tin nhắn của cậu mình mừng đến phát khóc ấy!"
Một câu của Hồ Ngâm Ngâm khiến trong lòng Vi Như Hạ chua xót, cô mấp máy môi, cảm thấy mình thật sự rất vô tâm.
Mùa Hạ: "Mình hiện đang ở trong nước này, muốn gặp mặt rồi ôm khóc không?"
Học kì đầu tiên của năm bốn đại học, Hồ Ngâm Ngâm thi đậu viên chức nhà nước ở cục Thủy lợi An Thành, hiện tại hẳn là vẫn ở lại đó, Vi Như Hạ đang nghĩ về lời hứa cùng Hồ Ngâm Ngâm hồi ấy, sau đó liền thấy cô nàng gửi một tin nhắn khiến cô ngây ngẩn cả người.
Mập Mập: "Gần đây mình hơi bận, cậu chịu khó qua khách sạn Lan Châu, nhớ mang hồng bao dày nhé, hôm đó mình kết hôn đấy."
Người cùng Hồ Ngâm Ngâm kết hôn là Hàn Tuấn Tùng, khi Hàn Tuấn Tùng tham gia quân ngũ đã vào học viện cảnh sát, hiện tại là một anh cảnh sát nhân dân. Hai người môn đăng hộ đối, yêu nhau tám năm rồi đi tới hôn nhân.
Trong lòng Vi Như Hạ chân thành chúc phúc cho họ, nhưng đồng thời lại có chút mất mát.
Sầm Niệm Bạch không hỏi hôm qua đã xảy ra chuyện gì, nhưng hôm nay lúc đi ăn với cô lại hỏi đến. Trằn trọc cả tối nhưng không sao ngủ được, đôi mắt dày đặc quầng thâm, sợ người khác nhìn thấy sự hốc hác, Vi Như Hạ đeo một cặp kính râm. Mà Sầm Niệm Bạch vừa tới liền bảo cô ngồi xuống.
Hai người hẹn buổi chiều gặp nhau ở nhà hàng, bên ngoài ánh nắng tươi sáng, nhưng bên trong phòng lại thấy lạnh lẽo. Sầm Niệm Bạch vừa nói vừa tháo kính râm của Vi Như Hạ xuống, nhìn vào mắt cô, nhíu mày hỏi: "Còn nói là nghỉ ngơi rất tốt?"
Đeo lại kính râm, Vi Như Hạ cười rộ lên, nói: "Em bị lệch múi giờ, năm đó lúc đi Anh quốc mất một tháng mới quen được."
Người phục vụ đến đưa thực đơn cho hai người, Sầm Niệm Bạch vừa nói vừa nhìn Vi Như Hạ, cảm thấy như vậy cũng không phải là biện pháp, làm việc không nghỉ ngơi như cô, người làm bằng sắt cũng chịu không nổi.
"Nếu không anh đổi lịch quay sang buổi chiều để em có thời gian nghỉ ngơi."
"Không cần." Trên môi nhấp một ngụm trà, Vi Như Hạ cự tuyệt, "Còn liên quan đến công việc của mọi người, em không thể làm ảnh hưởng đến họ."
Đây không phải phòng làm việc của cô, hơn nữa những nhân viên quay quảng cáo cũng không phải người của cô, cho nên ngoại trừ thời gian làm việc ban ngày, những thời gian khác là của mỗi người, cô không thể chỉ vì bản thân mà làm chậm trễ tiến độ.
Vi Như Hạ luôn nghiêm túc trong công việc, Sầm Niệm Bạch cũng không khăng khăng góp ý nữa. Hai người nói chuyện một lúc, cho tới chuyện yến hội ngày hôm qua, đề tài tự nhiên chuyển đến tiêu điểm trong bữa tiệc hôm qua là Lạc Đường.
"Em cùng Lạc tổng là bạn bè tại sao không nói cho anh biết?"
Sau khi hai người quen, biết Vi Như Hạ cơ hồ không hề nói về An Thành, anh ta biết Vi Như Hạ, chỉ là Vi Như Hạ ở Anh quốc. Lần này mời cô đến đây, ban đầu Vi Như Hạ đã cự tuyệt, sau không biết như thế nào lại đồng ý.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!