Chương 44: (Vô Đề)

Editor: Team Tứ Phương 2

Tổ quảng cáo sắp xếp tại tầng thượng kho hàng của xưởng sản xuất, khi Vi Như Hạ bước vào, Lý Văn đã tới trước rồi. Tầng thượng mặc dù có mở điều hòa, mặt trời thiêu đốt xi măng trên đỉnh nóc nhà, nơi này so với bên ngoài vẫn là có chút nóng. Người đại diện của Lý Văn đang phàn nàn điều kiện nơi này, bên trong có người kêu một tiếng: "Đạo diễn Vi đến rồi."

Lời vừa nói ra, tầm mắt của vài người nhìn lên.

Sầm tổng từ nước ngoài mời đạo diễn đến để quay quảng cáo cho sản phẩm cao cấp lần này, toàn bộ nhân viên công ty đều cho rằng đây là một nhiếp ảnh nổi tiếng trong ngành, chắc chắn rất có kinh nghiệm, hơn nữa tuổi cũng không còn trẻ, thế nhưng khi gặp Vi Như Hạ, không ngờ rằng cô ấy lại trẻ như vậy.

Nhìn cô ấy chắc cũng chừng 25 – 26 tuổi, dáng người rất cao, chừng trên 1m75, mặc một chiếc áo phông đơn giản và một chiếc quần sooc đen, làm lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn. Cô buộc tóc đuôi ngựa, trán trơn bóng xinh đẹp, ngũ quan thâm trầm, đôi mắt mang theo anh khí, khí chất sạch sẽ thanh thuần, trang điểm nhẹ nhàng. Nếu như không có Đồng Đồng giới thiệu, bọn họ còn tưởng cô là một người mẫu.

Nghe thấy có người gọi tên mình, Vi như Hạ cười gật đầu, cùng với người phụ trách ở đây bắt tay. Khi đến lượt Lý Văn, Lý Văn vừa rồi còn có chút không vui, cô ấy cũng cười lên gọi tên cô.

"Vi Như Hạ."

Bị gọi như vậy Vi Như Hạ càng cảm thấy cô cùng Lý Văn hẳn phải có quen biết. Nhìn khuôn mặt đầy ngờ vực của cô, Lý Văn cũng không quá để tâm, tự giới thiệu nói: "Chúng ta từng học chung trường cấp 3, khi đó tớ là học sinh ban nghệ thuật, à, đúng rồi, Lý Văn là nghệ danh của tớ, tên thật của tớ là Lý Nhã Văn."

Cái tên Lý Nhã Văn, đã lâu không nghe tới đến mức Vi Như Hạ thiếu chút nữa nghĩ không ra. Cô và Lý Nhã Văn lúc còn học cấp 3 cũng không va chạm nhiều, hơn nữa mỗi lần nói chuyện tựa hồ cũng không vui vẻ như thế, nhưng đã nhiều năm trôi qua, người ta chắc cũng không đem những chuyện trước đây ghi nhớ trong lòng.

Dáng vóc của cô ấy quả thật rất khác trước đây, nếu như cô ấy không tự giới thiệu, Vi Như Hạ đúng là không nhận ra. Cô cũng không ngờ rằng cô ấy sẽ chủ động tìm cô nói chuyện, Vi Như Hạ cười cùng cô ấy bắt tay, nói: "Phải, đã lâu không gặp."

Lý Văn nhìn nụ cười điềm đạm trong mắt Vi Như Hạ, "Vi Như Hạ" cái tên này tương đối hiếm gặp, khi cô nhìn thấy tên đạo diễn vẫn còn đang nghĩ có phải là cô ấy hay không, thật không ngờ là cô ấy thật.

"Nghe nói cậu đi nước ngoài, tại sao lại về nước vậy? Sau này có đi nữa không?"

Vi Như Hạ sắp xếp công việc, sau khi sắp xếp xong liền làm động tác cho Lý Văn, nói xong một phần cũng vào thời gian nghỉ ngơi, Lý Văn liền tìm cô hỏi chuyện.

Đồng Đồng nhìn trên trán cô đổ mồ hôi, liền đưa bình nước cho cô, Vi Như Hạ nhận lấy uống một hơi, áp chế xuống cơn khát của mình.

"Không phải, chỉ là tiếp nhận quảng cáo này, chụp xong sẽ đi luôn."

Lý Văn nghe được câu trả lời của cô, nhàn nhàn đáp một tiếng "A." Gương mặt cô so với trước đây càng trở nên thâm thúy, không còn vẻ thanh thuần như thời học cấp 3, nhưng so với trước đây càng đẹp hơn.

Minh tinh đúng là minh tinh, ngồi giữa nhiều người như vậy, liền trở nên chói mắt nhất, Vi Như Hạ nhớ lại khi đó Lý Văn được học viện điện ảnh tuyển thẳng, xem ra vài năm này sự nghiệp phát triển không tồi.

Lại uống thêm một ngụm nước, Vi Như Hạ không nghĩ muốn nói nhiều, sau khi vặn nắp bình nước, nói: "Chúng ta tiếp tục nhé."

Vi Như Hạ và Lý văn nói chuyện riêng tư cũng chỉ vài câu, sau khi công việc hoàn thành, buổi tối Lý Văn còn bận tham gia khai mạc liên hoan phim, liền vội vã rời đi.

Đồng Đồng hiện tại là trợ lí của cô ở trong nước, Vi Như Hạ sau khi hoàn thành công việc, liền nói với cô: "Vừa nãy Sầm tổng gọi điện thoại tìm chị."

Quả nhiên, cô giáo Vi và Sầm tổng có quan hệ không tầm thường, Sầm tổng như vậy mà lại tự mình gọi điện thoại cho cô. Đồng Đồng có chút kích động, cô gái nhỏ này, trong lòng vẫn luôn có khát vọng với loại tình yêu như trong tiểu thuyết.

Vi Như Hạ không nghĩ nhiều, cô lấy di động ra, gọi điện thoại lại cho Sầm Niệm Bạch, số cô gọi là số điện thoại cá nhân, Sầm Niệm Bạch tiếp điện thoại rất nhanh.

"Xong việc rồi hả?" Sầm Niệm Bạch hỏi, giọng nói của hắn rất dễ nghe, âm thanh trầm thấp mang theo tính gợi cảm đặc thù của đàn ông.

"Ừm." Vi Như Hạ nhận cuộc gọi, còn đem bản kế hoạch ra, nói một lượt những công việc trọng điểm trong ngày: "Có việc gì nữa sao?"

"Có muốn đến nhà anh ăn cơm không? Hôm nay mẹ anh nấu canh." Sầm Niệm Bạch nói.

Trời nóng như vậy, Vi Như Hạ thật sự không nghĩ muốn uống canh, cô cười cười nói: "Không được rồi, ngày mai em vẫn còn phải làm việc, lại không thể uống rượu cùng anh."

Điện thoại bên kia truyền đến một tiếng cười khẽ, Sầm Niệm Bạch nói: "Vậy em về khách sạn nghỉ ngơi cho tốt, tiến trình quảng cáo không cần quá gấp."

Vi Như Hạ từ khi đến đây, liền được sắp xếp ở tại khách sạn tốt nhất An Thành. Cô tiếp nhận công việc lần này, đãi ngộ quả nhiên không tệ.

"Cảm ơn sếp." Vi Như Hạ trêu đùa nói, sau đó tắt điện thoại.

Sau khi tắt điện thoại, Đồng Đồng bên cạnh đang quan sát thăm dò ý tứ, lúc Vi Như Hạ quay sang nhìn cô ấy, cô vội nói một câu: "Vậy để em đưa chị về khách sạn nhé?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!