Chương 31: (Vô Đề)

Editor: Team Tứ Phương 2.

Đường đến nhà hát lớn ở An Thành có một trạm tàu riêng, sợ trễ giờ, Vi Như Hạ vội vàng từ tàu điện ngầm chạy đến. Lúc hai người đến cửa, Lạc Đường liền dừng bước nói với Vi Như Hạ: "Cậu vào trước đi, tôi đi ra đây một chút rồi sẽ đến tìm cậu."

Vé của hai người là chỗ liền nhau, chỗ này Lạc Đường quen hơn cô cho nên Vi Như Hạ không hỏi nhiều, gật đầu sau đó đi vào nhà hát trước.

Nhà hát An Thành rất lớn, vừa vào đến hội trường liền nhìn thấy bảng hướng dẫn nơi diễn "Gió cát". Kịch nói này độ hot rất cao, Vi Như Hạ giấu Vi Tử Thiện đến đây, vé lần này cô không giành được, là Lạc Đường lấy giúp cô.

Nhà hát có hai tầng, phân thành ba dãy. Vi Như Hạ và Lạc Đường ngồi ở dãy giữa hàng thứ năm, dựa theo vị trí của hành lang trung tâm. Bây giờ vừa đúng sáu giờ, nhà hát đã ngồi đầy người rồi, Vi Như Hạ nhìn thời gian, quay đầu hướng về đằng sau phía cửa nhà hát.

Ở cửa luôn có người ra ra vào vào, giữa dòng người đó, thiếu niên mặc áo sơ mi trắng, ôm một bó hoa tươi to đi vào.

Bề ngoài của thiếu niên như vẽ, khí chất thanh lạnh nhã nhặn, dáng người rất cao, mặc quần áo nhìn có chút gầy. Cậu vừa ngẩng đầu nhìn về phía giữa nhà hát liền bắt gặp ánh mắt của Vi Như Hạ, thiếu niên cầm bó hoa đi đến.

Trên người Lạc Đường có một loại cảm giác không giống với những người cùng tuổi khác. Khiến mọi người khó mà dời mắt, thậm chí người đi lại trên hành lang ít nhiều đều quay lại nhìn cậu. Tuy nhiên do cậu đã quen với loại ánh mắt này rồi, cho nên Lạc Đường vẫn thản nhiên cầm bó hoa đến trước mặt Vi Như Hạ, khoảng cách hai người được kéo gần, mặt Lạc Đường càng lúc càng rõ.

Vi Như Hạ cho rằng cậu có chuyện gì, thì ra là đi mua hoa. Cô nhớ lần trước lúc đi thăm bà nội ở bệnh viện, cậu cũng mang đến một bó hoa.

Lúc cô đang nghĩ, Lạc Đường đã đem hoa đến. Hương thơm xông vào mũi, Vi Như Hạ ngẩng đầu nhìn Lạc Đường. Đôi mắt Lạc Đường trong veo, đuôi mắt nhàn nhạt giương lên, nói: "Cái này để tặng chú Vi, không phải cho cậu đâu."

Vi Như Hạ cười nhận lấy, nhìn cậu nói: "Nhưng tôi cũng thích mà."

Khóe môi Lạc Đường khẽ nhấc, thu nụ cười của cô vào tầm mắt, ngồi xuống bên cạnh cô.

Đây là lần đầu tiên Vi Như Hạ xem bố biểu diễn, cô không ngờ là một người bình thường nho nhã mà trên sân khấu lại có thể diễn ra có lực và cuốn hút như vậy. Vi Như Hạ vừa rung động nhưng cùng lúc cũng đầy tự hào.

Kịch nói kết thúc, dàn diễn viên chào cảm ơn, Lạc Đường tránh ra để Vi Như Hạ cầm bó hoa trộn vào đám fan cùng lên sân khấu.

Fan lên sân khấu tặng hoa sẽ xếp hàng lần lượt, Vi Như Hạ xếp theo hàng, nghe Vi Tử Thiện nói cảm ơn với fan rồi đưa hoa cho ông.

Vi Tử Thiện mặc quần áo diễn khiến cả người đặc biệt thanh lịch. Sau khi nhìn thấy Vi Như Hạ nụ cười của ông càng tươi. Cô đưa hoa cho ông, đợi bố nhận lấy rồi chuẩn bị xuống sân khấu, nhưng lúc gần đi lại bị Vi Tử Thiện kéo lại.

"Đứng bên cạnh bố." Vi Tử Thiện tránh ra một chỗ rồi kéo Vi Như Hạ đứng vào chỗ đó.

Vi Như Hạ không ngờ sẽ phải ở lại sân khấu, tay bố cầm lấy tay cô, vừa biểu diễn xong, tay ông mang theo chút mồ hôi lạnh. Cô đột nhiên bị ông kéo lại, người trên sân khấu lúc này đều nhìn cô, Vi Như Hạ có chút giật mình.

Đợi fan tặng hoa kết thúc, Vi Tử Thiện làm chủ sân khấu tiến lên một bước, Vi Như Hạ đứng sau cũng bị kéo lên. Khán giả bên dưới đều nhìn Vi Như Hạ đứng bên cạnh ông, không biết cô gái cao gầy kia là ai.

Vi Tử Thiện dẫn Vi Như Hạ cúi đầu một cái, sau đó cười giới thiệu.

"Đây là con gái tôi, Vi Như Hạ."

Khán giả trong nhà hát phần lớn đều là fan của Vi Tử Thiện, biết ông là người độc thân, nhưng không ngờ lại có cô con gái lớn như vậy. Mà fan của kịch nói tố chất tính cách vốn cao, nghe thấy lời giới thiệu của ông, khán đài lại bùng lên một tràng pháo tay.

Vi Như Hạ đang kinh ngạc với chuyện vừa xảy ra thì nghe được tiếng vỗ tay ầm ầm bên dưới, tim của cô liền bị chấn động đập thình thịch. Bố giới thiệu cô với tất cả mọi người, công nhận sự tồn tại của cô, cô không biết phải hình dung cảm xúc này như thế nào, hẳn là nên vui vẻ rồi.

Cúi chào kết thúc, Vi Tử Thiện liền kéo Vi Như Hạ vào sau sân khấu. Hôm nay là sinh nhật Vi Tử Thiện, nhà hát cũng chuẩn bị đồ chúc mừng cho ông.

Nhưng vì Vi Như Hạ đã đến rồi cho nên Vi Tử Thiện đương nhiên là đi với cô. Sau khi thay xong quần áo, ông nói một tiếng xin lỗi xong rồi đưa Vi Như Hạ đi.

Trong khi Vi Tử Thiện đang thay quần áo, thì cô được mọi người vui vẻ tiếp nhận, đồng thời cũng nhận được tin nhắn của Lạc Đường. Cậu nói có chút chuyện, bảo cô ăn cơm tối xong hẵng liên lạc.

Vi Tử Thiện bị Vi Như Hạ kéo đến nhà hàng ở An Thành, lúc hai người ngồi xuống phòng đặt riêng, trời đêm ngoài cửa như vẽ. Sau khi gọi món xong, Vi Tử Thiện nhìn Vi Như Hạ ở đối diện, hỏi: "Sao con đặt được ở đây?"

Cô không quen An Thành, mà quán ăn ở đây không phải tùy tiện là có thể đặt. Không chỉ chuyện nhà hàng An Thành, mà hôm nay vé nhà hát cũng rất khó mua, không ngờ cô đều lấy được. Đây là lần đầu tiên Vi Tử Thiện chân thành cảm nhận được sự hiếu thảo của con gái, là do ông trước kia không quan tâm nên không cảm nhận được.

"Lạc Đường giúp con." Vi Như Hạ vừa cười nói vừa rót một cốc nước cho Vi Tử Thiện.

Nghe cô nói như vậy, Vi Tử Thiện liền hiểu, ông hỏi tiếp: "Lạc Đường đâu?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!