Editor: Team Tứ Phương 2.
Tháng tám ở An Thành đúng là thời điểm nóng nhất trong năm. Con đường trải nhựa rộng lớn sau khi bị mặt trời chiếu một ngày, dù đi giày vẫn cảm giác bỏng rát đôi chân.
Vi Như Hạ đứng trước cửa xe, nhận từng cái hành lý mà bà nội đưa qua. Mỗi lần nhận đồ, hơi lạnh từ trong xe tràn ra làm cô dễ chịu một chút.
Mùa hè ở phía Nam thật là khó chịu.
"Thiếu thứ gì hãy nói với bà, bà nội sẽ mua cho con." Để túi đồ cuối cùng xuống, Lý Túc Hòa ôn nhu nói một câu.
Tuy rằng đã có người cháu gái Vi Như Hạ này, nhưng dáng vẻ Lý Túc Hòa lại không giống như các bà nội khác. Bà mặc áo sơ mi trắng cổ voan, quần ống rộng màu sáng cùng đôi xăng đan ngọc trai.
Từ ngũ quan có thể nhìn ra bà đã có tuổi nhưng cũng có thể thấy được nét phong hoa khi còn trẻ. Mái tóc dài được trải chuốt tỉ mỉ, tuy đã bạc hơn phân nửa nhưng lại càng lộ vẻ khí chất.
"Con biết rồi ạ! Cám ơn bà nội." Giữa cái nóng mùa hè cùng tiếng ve ồn ào, Vi Như Hạ thuận theo đáp một tiếng.
Phía trước hai người là một dãy biệt thự ba tầng độc lập, Lý Túc Hòa liền cho xe dừng trước cửa biệt thự. Trong sân trồng rất nhiều loại hoa, trải qua một ngày phơi nắng chói chang đều trở nên héo rũ.
Ở trong sân, cửa lớn biệt thự gắt gao đóng chặt, người bên trong dường như không phát hiện có người tới, lại giống như ngăn mọi người ở bên ngoài.
Đóng cửa xe lại, Lý Túc Hòa nhìn thoáng qua Vi Như Hạ, đau lòng nói: "Nóng lắm phải không? Đi, chúng ta mau vào nhà."
Vi Như Hạ từ Đông Trấn ở phía Bắc chuyển tới đây, bên đó không nắng nóng như phía Nam, chỉ trong chốc lát, mặt cô đã bị nóng đến đỏ ửng, mồ hôi chảy ra làm ướt cả tóc hai bên tai.
Vi Như Hạ lớn lên ở phương Bắc nhưng lại có làn da trắng hồng, trong suốt mềm mại như những cô gái phía Nam, điểm này là được di truyền từ bố của cô.
Làn da Vi Như Hạ giống bố, còn diện mạo giống mẹ cô, là ngũ quan điển hình của con gái phương Bắc. Cô có gương mặt thanh tú, sống mũi cao thẳng, giữa hai chân mày còn mang theo chút anh khí. Tuy mới chỉ mười sáu tuổi nhưng đã cao một mét bảy.
Trong tay cầm hai túi đồ, Vi Như Hạ cười nói: "Vâng, có một chút ạ."
Lý Túc Hòa mở cửa, sau khi đi vào, quay đầu nhìn thoáng qua Vi Như Hạ vẫn đứng ở cửa không nhúc nhích, hiền lành nói: "Vào đi con."
"A! Vâng."
Vừa bước vào, Vi Như Hạ liền cảm nhận hơi lạnh trong phòng, nóng bức trong người liền giảm đi, cô nhìn xung quanh đánh giá.
Tầng một của biệt thự có diện tích rất lớn, từ cửa vào là phòng khách, phòng khách thông với cửa chính và cửa sau. Ở trung tâm là cầu thang cuốn hình vòng cung lên tầng hai, bên trái thang là phòng bếp và nhà ăn, phía bên phải là khu tiếp khách. Khu tiếp khách với dãy cửa sổ lớn sát đất, sau giờ trưa, ánh mặt trời xuyên qua lớp kính chiếu vào, làm nổi bật bộ bàn ghế được bày biện chỉnh tề, nhìn qua thật trang trọng sạch sẽ.
Vi Như Hạ không hiểu lắm về các phong cách thiết kế trang hoàng nhưng nhìn ngôi nhà này, cô cảm thấy rất đẹp. Bài trí trong phòng khách từ đèn treo đến bàn ghế đều mang thiết kế hoài cổ, mang đến cảm giác chủ nhân ở đây là một người lịch sự và nho nhã.
Lý Túc Hòa sau khi vào cửa liền đi đến trước thang cuốn, ngửa đầu lên tầng hai gọi một tiếng.
"Tử Thiện"
Gọi hai tiếng vẫn không thấy ai trả lời, Lý Túc Hòa đi vào bếp rót hai cốc nước trái cây, mang tới đưa cho Vi Như Hạ nói: "Con ngồi ở đây đợi bà nội một chút, bà lên xem xem."
Nhận cốc nước trái cây, Vi Như Hạ lên tiếng nói: "Vâng."
Lý Túc Hòa nhìn Vi Như Hạ cười cười, sau đó liền đi lên tầng hai.
Tính tình Vi Như Hạ có chút giống người phương Bắc, có thể thích nghi nhanh trong mọi hoàn cảnh. Thấy Lý Túc Hòa lên tầng, cô liền ngồi xuống chiếc ghế sô pha, vừa uống nước trái cây vừa quan sát phòng khách.
Trong phòng có nhiệt độ rất thích hợp, khí lạnh từ điều hòa nhẹ nhàng lan tỏa, giống ban đêm mùa hè ở Đông Trấn, làm cho cô cảm thấy thêm một chút thân thiết.
Cô còn chưa quan sát được bao lâu, tầng hai liền truyền đến âm thanh cãi vã, thanh âm càng lúc càng lớn.
"Vì sao con phải sống chung cùng với nó?" Giọng của một người đàn ông vang lên, âm thanh trầm thấp nhưng lại không thể che giấu lửa giận.
"Con nhỏ giọng một chút." Lý Túc Hòa nhỏ giọng dặn dò, khuyên giải nói: "Như Hạ là con gái ruột của con."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!