Chương 58: Quyết Tâm Của Max (2)

Aderon đứng lên với gương mặt kỳ cục, bỏ lại đống giấy tờ ghi rất nhiều chú thích lại đó. Ngay khi ông ta ra về, Max lao tới thư viện. Chỉ mỗi việc ghi lại tiền đá lót cẩm thạch và lương nhân công đã tốn của nàng hàng tiếng đồng hồ. Nàng thở dài hiu hắt trước thành tựu đáng thương của mình, và đột nhiên nghe thấy gì đó sau lưng. Nàng ngạc nhiên quay lại và thấy hình một người đàn ông khuất phía xa giữa một đống sách.

"Ru

-Ruth..."

Chàng ta nhìn nàng bằng đôi mắt ủ rũ trong lúc đưa tay lên gãi mái tóc xám nhạt của mình. Max không biết phản ứng sao, nên nàng cứ trân trân ngó qua. Cậu ta vẫn đang đặt mông ngồi lên đống sổ cái quý giá. Cậu ta đã nằm đó bao lâu rồi?

"Mấy ngày nay sao cô ồn ào thế?"

Chàng pháp sư đột nhiên cau mày phàn nàng, có vẻ chẳng hề thẹn thùng khi gặp mặt phu nhân ngay lúc ngủ trên sàn thư viện. Max lắp bắp đáp, hoang mang trước thái độ uy áp đó.

"L

-lâu đài–T

-ta đang s

-sửa sang lại..."

"Biết là sửa lâu đài, nhưng tôi đang hỏi về chuyện phu nhân Calypse đang làm cơ."

"T

-ta...?"

"Còn ai vào đây nữa? Mấy ngày nay cô than thở liên tục trong thư viện rồi. Cô có biết giấc ngủ của ta bị ảnh hưởng nhiều lắm không hả?"

Nàng há hốc, xấu hổ trước sự thật rằng có người đã xem hết những rên rỉ, thở dài và vò đầu bứt tai đáng thương của nàng. Lập tức nàng tức giận vì chàng ta đã không cho nàng biết sự hiện diện của chàng ta ở đây, nhất là lúc khổ sở này... và kinh ngạc là lại bị trách móc thay vì xin lỗi thế này.

Nàng không biết nên phản ứng với cảm xúc nào trước. Trong khi nàng còn đứng ngây không đáp nổi, chàng ta đã từ cái ổ tạm của mình đứng lên đến trước nàng.

"Cô... định làm thủ thư à?"

Nàng vội vàng vơ hết đống giấy tờ trên bàn, giấu đi không cho chàng ta thấy. Tuy nhiên, chàng ta lờ đi sự che đậy và lảng tránh của nàng để nhặt lên mấy tờ giấy gần như không đọc nổi đó. Lập tức, lông mày chàng pháp sư cau lại.

"... Cô đã tính sai bao nhiêu thế này?"

-đưa đây...!"

Chàng ta quay đi, không cho nàng chạm vào nó và lộ vẻ cực kỳ kinh sợ khi tiếp tục xem. Chàng ta đột ngột nghiến răng.

"Sao một tấm gạch cẩm thạch lại đến tận 20 Liam? Có phải cô viết nhầm đơn vị không hả? Làm ơn nói là cô chỉ nhầm đơn vị thôi nhé."

"B

-bây giờ... t

-ta đang s

-sửa nó mà...!"

Max tuyệt vọng giải thích với Ruth, người sắp giận đến sùi bọt mép. Chàng ta lườm nàng sắp rách cả khóe mắt, lập tức vồ lấy quyển sách nàng giấu sau lưng.

Nàng kinh hoàng trước hành động thẳng thừng đó. Một quý ông sẽ không động vào đồ của phụ nữ nếu không được cho phép, hoặc nàng được dạy là vậy. Hành động giật đồ trong tay một phu nhân chỉ có bọn du côn mới làm.

Max túm chặt góc váy, mặt đỏ gay. "T

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!