"Tôi muốn bắt đầu lại từ đầu với cậu." Câu nói ấy vang bên tai Cảnh Tú tựa như tiếng pháo hoa nở rộ dưới đáy lòng. Ban đầu âm thanh khiến người ta hoảng hốt, sau đó rực rỡ sắc màu để cuối cùng chỉ còn sót lại vẻ tịch liêu cùng dư hương khói thuốc.
Cảnh Tú nhìn Quý Hựu Ngôn, trong lòng mâu thuẫn, cảm giác mình vừa mừng rỡ, lại vừa khổ sở.
Nếu nói việc chấp nhận tới tham gia show sống còn này không hề liên quan gì đến mong muốn gần kề Quý Hựu Ngôn nối lại tình xưa thì chính là lừa mình dối người. Năm xưa tại phòng bệnh, khi cô nản lòng thoái chí đưa ra đề nghị chia tay, Quý Hựu Ngôn không nói gì, không một lời níu kéo, đầu không ngoảnh lại, thực sự bỏ đi. Cô nán lại Pháp chờ đợi đến mức cạn kiệt hy vọng và kiên nhẫn hết lần này đến lần khác.
Chỉ một câu nhẹ tênh "Tôi hối hận rồi, tôi muốn bắt đầu lại từ đầu với cậu" là có thể xua tan những dày vò khốn khổ kia ư? Đa số các trường hợp gương vỡ lại lành rốt cuộc rồi cũng sẽ giẫm lên vết xe đổ mà thôi.
Trái tim Cảnh Tú dần nguội lạnh.
Khóe môi cô giần giật, thanh âm thốt ra có hơi khàn, "Cậu là người vồn vã vậy ư?"
Cô lạnh lùng nói, "Một tuần trước cậu còn đề nghị chúng ta làm bạn, một tuần sau cậu cảm thấy có thể trở thành người yêu sao?"
Quý Hựu Ngôn nhận ra tâm trạng Cảnh Tú chuyển biến bèn giải thích, "Không phải vậy. A Tú, tôi chưa từng muốn làm bạn với cậu. Một tuần trước tôi không có lựa chọn nào khác giữa người dưng và bạn bè."
"Vậy giờ cậu có lựa chọn khác rồi à?" Cảnh Tú nhìn cô, ánh mắt nhuốm vẻ trào phúng, "Ai cho cậu sự tự tin đó thế? Quý Hựu Ngôn, cậu coi tôi là ai? Dựa vào đâu mà cậu cho rằng tôi vẫn còn mong mỏi ở cậu?"
Cổ họng Quý Hựu Ngôn đặc quánh, cay đắng đáp, "Không phải cậu mong mỏi ở tôi, mà là tôi mặt dày cố chấp dính chặt lấy cậu."
Cảnh Tú nghe thấy cô dùng những từ ngữ nặng nề như vậy để hình dung bản thân thì khẽ run rẩy, ngón tay đặt trên thành ghế siết chặt.
"Tôi không muốn." Lời cự tuyệt của cô lạnh như băng. Ngừng một lúc, cô lảng sang chuyện khác, "Tôi không cần cậu giúp tôi thanh minh, bảo người đại diện của cậu đè hot search xuống đi."
Mình bị từ chối rồi. Quý Hựu Ngôn cắn môi, con ngươi ảm đạm. Nhưng cô nhanh chóng tự an ủi bản thân, vốn dĩ cô cũng không nghĩ Cảnh Tú sẽ chấp nhận, cô chỉ muốn cho Cảnh Tú thấy được tấm lòng của mình, muốn Cảnh Tú biết cô đang theo đuổi Cảnh Tú.
Thái độ của Cảnh Tú không phải kiên quyết khước từ đã là kết quả rất tốt rồi.
Quý Hựu Ngôn xốc lại tinh thần, che giấu biểu cảm thất bại xen lẫn mất mát vừa xong, trả lời Cảnh Tú, "Vậy nếu không phải tôi giúp cậu, mà là cậu giúp tôi thì sao?"
Cảnh Tú nhíu mày nhìn cô.
Quý Hựu Ngôn bình tĩnh đáp, "Tôi đã làm lớn chuyện rồi, hiện tại trên mạng đều truyền nhau tin Đoạn Vân Khê không chừa thủ đoạn cố tình dính líu tới tôi để tăng độ phủ sóng, fan của tôi sắp sửa san bằng weibo của anh ta rồi, giờ nếu tôi không thanh minh cho cậu, không giải thích về hai bài đăng mập mờ dành cho cậu trên weibo thì Đoạn Vân Khê còn lâu mới ngồi không chờ chết.
Cô giáo Cảnh, hiện tại tôi đang ở thế đã đâm lao đành phải theo lao."
Cảnh Tú lạnh lùng bảo, "Đây là chuyện của cậu, tôi đã bảo cậu đừng nhúng tay vào rồi."
Quý Hựu Ngôn buồn rầu nhìn Cảnh Tú, Cảnh Tú vẫn thờ ơ không động lòng.
Một lát sau, Quý Hựu Ngôn cười khổ, "Tôi hiểu ý cậu."
Cảnh Tú siết chặt bàn tay, hít sâu một hơi, đột nhiên đẩy ghế về đằng sau, dứt khoát rời đi.
Ghế tựa vẫn còn xoay tròn theo quán tính, va quệt mạnh vào chiếc bàn họp để đến mức phát ra một tiếng động lớn. Quý Hựu Ngôn thất thần nhìn nó, liệu có phải mình đã khiến Cảnh Tú giận dữ quá mức chịu đựng hay không?
Cảnh Tú kiên quyết như vậy, có khi nào... mình thực sự lại suy diễn rồi?
Cô còn chưa kịp tổn thương thì điện thoại đặt trên bàn reo chuông, màn hình hiển thị cuộc gọi đến từ Ngụy Di Chân.
Ngụy Di Chân cập nhật cho cô tin tức mới nhất, "Tưởng Thuần vừa gọi cho chị, bảo là cô Cảnh đồng ý phương án của em, về thông tin cụ thể thì giờ chị sẽ tìm gặp Tưởng Thuần để bàn bạc chi tiết."
Cô nhắc nhở Ngụy Di Chân, "Chị giúp em sớm thu lại người bình luận lật tẩy vụ tài khoản phụ nhé, đợi bên tin tức truyền thông ngờ vực đủ rồi em sẽ lấy tài khoản chính đăng weibo giải thích. Việc cả hai bài đăng trên hai tài khoản weibo đều ám chỉ đến cô Cảnh thì phiền chị giúp em xử lý."
Ngụy Di Chân uể oải hừ một tiếng coi như đáp lời. Im lặng một chốc, chị mới lo trước tính sau hỏi Quý Hựu Ngôn, "Bây giờ thái độ của em trước việc có scandal với Cảnh Tú thế nào?" Việc này liên quan đến độ chừng mực trong cuộc đàm phán lát nữa với Tưởng Thuần.
Quý Hựu Ngôn rũ mi, lạnh nhạt đáp, "Chỉ cần Cảnh Tú đồng ý thì em cũng đồng ý." Dừng một đoạn, cô đăm chiêu tiếp tục yêu cầu Ngụy Di Chân, "Đúng rồi chị ơi, bây giờ chị giúp em để trống lịch trình nửa cuối năm sau với, trước đừng vội tiếp nhận công việc gì."
Nguy Di Chân thắc mắc, "Tại sao? Em có sẵn kế hoạch gì à?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!