Phòng khám của Chung Xá mở tại một tòa cao ốc tổng hợp trong khu thương mại sầm uất phía đông thành phố.
Phòng khám này không tính là nhỏ, chiếm nguyên cả tầng dưới cùng của tòa cao ốc. Nhìn Chung Xá dám thuê luôn tầng mặt tiền có giá cao nhất cũng có thể đoán được việc làm ăn của phòng khám hẳn là cũng không tệ lắm.
Tiêu Hòa vừa vào tới liền "A –" một tiếng.
Không ngờ tới, đối tượng hắn nhìn trúng thật sự không đơn giản!
Trong phòng khám không được coi là đông như trẩy hội thì cũng toàn người là người, gần sáu mươi ghế chờ cũng bị chiếm hết bảy tám phần.
Toàn bộ phòng khám trang trí bằng hai màu xanh nhạt và trắng, bốn phía là các phòng khám và chữa bệnh nhỏ, ở giữa là phòng chờ. Mỗi phòng khám chữa bệnh đều có bảng điện tử, trên mặt thông báo số thứ tự của người bệnh đang chờ, cả phòng khám đều có vẻ sạch sẽ, yên tĩnh và hiện đại.
Mấy quầy đăng ký, thanh toán, tư vấn nối liền thành một dãy, không có cửa sổ thủy tinh che chắn, công việc bên trong của các y tá đều có thể nhìn được rõ ràng.
Hiệu thuốc ở ba quầy đối diện, chỉ có một ô cửa sổ nhỏ lộ ra ngoài.
Nhìn danh thiếp trong tay, Tiêu Hòa nhíu nhíu mày. Không thể nào, Chung Xá vậy mà cực kỳ giàu có?
… Hối hận nha, sớm biết thế này dù có liều cái mạng nhỏ cũng phải thượng cậu ta một lần! Đàn ông có tiền lại anh tuấn như vậy muốn thượng cũng đâu có dễ!
Quay đầu lại đưa mắt nhìn cái tên đầy tớ không tình nguyện kia, vừa bẩn, tính tình lại vừa khó chiều… Mẹ nó, thật sự là một lần sảy chân để hận nghìn đời mà!
Xoa xoa cái mũi, đi đến chỗ tư vấn, Tiêu Hòa gõ nhẹ quầy để cho cô hộ sĩ chú ý. Ánh mắt cô hộ sĩ trong quầy nhìn hắn thật kỳ quái. Nửa như nhẫn nại, nửa như khinh thường, lại giống như mang theo một chút thông cảm.
"Xin chào, xin hỏi một chút…"
"Anh có bảo hiểm y tế không? Nếu không có, toàn bộ chi phí thuốc men anh phải tự gánh chịu. Nếu không thành vấn đề thì xin hãy điền vào tờ đơn này, anh mắc bệnh nội khoa hay ngoại khoa?"
Nói xong cô ta đưa cho Tiêu Hòa một tờ đăng ký.
"Xin hỏi chỗ này có bác sĩ nào tên là Chung Xá không?"
Câu hỏi vừa mới thốt ra, Tiêu Hòa đã chú ý tới bảng giới thiệu bác sĩ treo trên vách tường. Chiếm một phần ba cái bảng đó chính là viện trưởng Chung Xá đảm nhiệm chức vụ bác sĩ ngoại khoa.
"Anh tìm viện trưởng? Thật xin lỗi, anh có hẹn trước không?"
"Tôi không phải đến khám bệnh, tôi là bạn anh ta, tìm anh ta có chút việc."
"Thật xin lỗi, nếu như không có hẹn trước, tôi không thể giúp anh liên lạc được." Cô nàng hộ sĩ khách khí từ chối.
Bĩu bĩu môi, Tiêu Hòa biết mình hiện tại ở cái dạng này, khẳng định là không thể gặp được Chung đại viện trưởng thông qua cô nàng hộ sĩ.
"Có thể cho tôi mượn điện thoại chút được không? Đây là danh thiếp mà viện trưởng của cô đưa cho tôi, tôi muốn gọi vào di động của anh ấy." Hi vọng là cậu ta không phải đang phẫu thuật.
"Tiêu Hòa, là anh hả? Trời ạ! Tôi nghe thấy tiếng anh mà không dám tin đó đúng là anh!"
Chung Xá mặc tây trang, bên ngoài khoác áo blouse trắng, vẻ mặt tươi cười, từ trong thang máy bước nhanh tới.
"Xin chào." Tiêu Hòa đưa lưng về phía quầy nhìn Chung Xá cười hoà nhã đang đi đến trước mặt.
"Anh… Ha ha! Anh làm sao vậy? Bị bà xã đá ra ngoài hả?" Nhìn rõ bộ dạng của Tiêu Hòa, Chung Xá cười ha ha, không chút để ý bước lên phía trước, khoác vai hắn đi về phía thang máy.
Cô nàng hộ sĩ quầy tư vấn ngẩn người, nhưng ngay sau đó hiểu ra, ngồi phịch xuống. Thời đại ngày nay quả nhiên là không thể nhìn người qua tướng mạo mà.
Tiêu Hòa chỉ là cười, không trả lời trực tiếp.
"Cậu không ở tầng một hả?" Đi vào thang máy, Tiêu Hòa hỏi.
Nhấn nút lên tầng hai, Chung Xá nhìn nhìn Viêm Chuyên đi theo phía sau.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!