Chương 27: Những điều càng đẹp đẽ em càng không thể chạm vào.

Trước ngày nghỉ Quốc khánh một ngày, Chu Thấm đến trường học trước để đón Lâm Tiễn, sau đó đi đường vòng đến nhà Tiêu Uyển Thanh, để Lâm Tiễn thu dọn chút quần áo đồ dùng tắm rửa cần thu dọn và sách vở mang về, cuối cùng thì họ và Tiêu Uyển Thanh, ba người ở bên ngoài ăn bữa cơm xong, mới ai đi đường nấy.

Sau khi bước lên lục địa châu Âu, một nhà ba người Lâm Tiễn liền bắt đầu phân công rõ ràng, Lâm Triêm phụ trách đeo balo xách hành lý làm mấy loại việc chân tay nặng nề, Chu Thấm phụ trách pose dáng ngắm phong cảnh làm công việc hưởng thụ, Lâm Tiễn phụ trách hỏi đường, giao tiếp và chụp ảnh. Chu Thấm còn nói hay nói đẹp là, đây là đang cho Lâm Tiễn rèn luyện năng lực khẩu ngữ và năng lực chụp ảnh. Lâm Tiễn hưng phấn đầy đầu, nên cũng chẳng tranh luận với bà làm chi.

Trạm thứ nhất của chuyến du lịch là nước Pháp. Khi Chu Thấm rốt cuộc lượm lại tấm lòng từ mẫu của mình, giúp Lâm Tiễn chụp mấy bức ảnh một mình cô đứng ở dưới tháp Eiffel, Lâm Tiễn sáp lại bên người Chu Thấm, nhìn bức ảnh trong máy chụp hình, phản ứng đầu tiên cô nghĩ đến lại là, muốn cho dì Tiêu xem.

Cô lấy điện thoại ra, đưa cho Chu Thấm, năn nỉ bà: "Mẹ, mẹ dùng điện thoại giúp con chụp hai tấm đi."

Chu Thấm vừa thuận tay cầm điện thoại của cô, vừa nghi hoặc hỏi cô: "Dùng điện thoại chụp làm gì, pixel của điện thoại không đủ cao, chụp sẽ không rõ như máy chụp hình."

Lâm Tiễn cười hì hì vừa pose dáng, vừa trả lời bà: "Con muốn đăng lên Qzone [1] mà, dùng điện thoại dễ đăng hơn."

Chu Thấm ngoài miệng thì cười nhạo cô "Hư vinh, bảnh chọe", trong tay thì vẫn nghiêm túc chụp hai tấm ảnh đáng yêu xinh đẹp cho cô. Bà nhìn Lâm Tiễn trong camera, trong lòng bất giác có chút vênh váo, suy cho cùng thì là con gái của tui, xinh đẹp, giống tui!

Sau khi chụp xong, Lâm Tiễn lấy điện thoại về, hai mắt nghiêm túc trông xem, đối với kỹ thuật chụp ảnh của Chu Thấm, cô vẫn tương đối vừa lòng. Cô vội vã mở mạng lên, mở WeChat [2] bấm vào avatar của Tiêu Uyển Thanh, gửi ảnh qua cho Tiêu Uyển Thanh xem.

Kể ra, đây là lần thứ nhất cô gửi tin nhắn cho Tiêu Uyển Thanh sau khi thêm bạn. Cô mở khung chat ra, đợi một hồi, vẫn chưa nhận được câu trả lời của Tiêu Uyển Thanh.

Ở cách đó không xa, thấy cô đứng trơ ra, Chu Thấm thốt tiếng thúc giục cô mau đuổi theo, Lâm Tiễn đành phải hơi thất vọng khóa màn hình điện thoại lại, chạy mấy bước lên đuổi theo nhịp chân của Lâm Triêm cùng Chu Thấm.

Không biết, dì Tiêu và dì Ôn tới chỗ nào rồi, chơi có vui không... Cô an ủi mình, chưa trả lời mới là bình thường. Khi nãy cô thiếu chút nữa đã quên mất, giữa cô và Tiêu Uyển Thanh có lệch múi giờ, ở Trung Quốc là GMT+8, bây giờ dì ấy hẳn phải đang ngủ mới đúng.

Chập tối, họ tìm một nhà hàng nhỏ để ăn cơm, Lâm Tiễn nhìn rượu đỏ trong ly đế cao đang khẽ lắc lư trong tay cha mẹ, lại lần nữa nhớ đến Tiêu Uyển Thanh. Trong đầu của cô bất giác hiện lên ngày đầu tiên cô đến nhà Tiêu Uyển Thanh, họ cùng nhau ăn bữa cơm đầu tiên, lúc Tiêu Uyển Thanh nâng ly rượu, khuôn mặt ấy dịu dàng và đầy ý vị tao nhã.

Lâm Tiễn không nhịn được lại một lần nữa mà lấy điện thoại ra, mở mạng lên, kiểm tra tin nhắn.

Vẫn giống như buổi sáng lúc cô gửi đi, trong khung chat vẫn trống rỗng, chỉ có hai tấm ảnh lẻ loi đang chờ ở đấy của cô

- Tiêu Uyển Thanh vẫn chưa trả lời cô.

Lâm Tiễn bĩu môi. Được rồi, xem ra là chơi với Ôn Đồng vui quá, nên chẳng nhớ đến điện thoại gì nữa. Cô lấy điện thoại ra, cầm dao nĩa lên, sức lực dưới tay gia tăng, như trút căm phẫn mà dùng dao xắt tới xắt lui bò bít tết.

Ban đêm hơn 11h, sau đêm du lịch Paris thỏa thuê xong, một nhà ba người bọn họ mới trở về khách sạn. Chu Thấm và Lâm Triêm ân ân ái ái mà ôm eo trở về phòng đôi, Lâm Tiễn một người cô đơn mà đi vào căn phòng bên canh.

Đi chơi một ngày, thật sự là có hơi mệt, Lâm Tiễn tắm xong, sấy khô tóc, cả lòng dạ mở laptop lên để bỏ ảnh trong máy chụp hình vào sang laptop cũng không có, cô uể oải đến mức chỉ muốn nằm xuống ngủ một giấc ngon lành. Người nằm uỵch xuống giường, vừa dính gối, cô đã ngủ thiếp đi.

Nhưng mà, dù cho có uể oải, bệnh cũ quen giường của cô cuối cùng vẫn không tha cô. Hơn 4 giờ sáng, Lâm Tiễn không một điềm báo mà tỉnh lại, rồi sau đó, làm thế nào cô cũng ngủ không được nữa.

Cô nằm ở trên giường, mở to mắt, xuyên qua cửa sổ nhìn về bóng đêm nặng nề phía ngoài cửa sổ, tâm tư phân tán. Trời đêm ở đây, cùng với ở nhà, là giống nhau sao?

Cô lại bất giác nhớ đến tin nhắn đến nay vẫn chưa được trả lời, lòng lại có hơi ngứa ngáy khó chịu. Cô đưa tay cầm lấy điện thoại ở đầu giường, mở khóa màn hình, kết nối mạng, mở ra app Wechat.

Cô bất giác có chút sốt sắng, có chút chờ mong.

Khung chat, cuối cùng, có thay đổi rồi!

Ở dưới hai tấm ảnh, là mấy dòng đối thoại màu xanh lục

- Tiêu Uyển Thanh trả lời voice chat cho cô.

Lâm Tiễn vọt một cái ngồi dậy, trên mặt dào dạt nụ cười xán lạn đến chính cô còn không nhận ra. Tay cô vồn vã ấn mở đoạn voice thứ nhất, liền nghe thấy, giọng nói ôn hòa dễ nghe quen thuộc của Tiêu Uyển Thanh vang lên trong yên tĩnh, ý cười dạt dào: "Tiễn Tiễn, hình như con cao hơn rồi..."

Lâm Tiễn nhịn không được mà "phì" một tiếng bật cười, sự chú ý của dì Tiêu thật sự là... Cô không chút nghĩ ngợi mà xốc chăn mỏng lên, xuống giường, lần lần mò mò mà đi đến ba lô đặt trên bàn cách đó không xa, lấy tai phone từ trong ba lô ra, sau đó lại trở về giường, mở điện thoại lên.

Lại một lần nữa, cô mở ra đoạn voice chat kia, nghe câu nói ấy của Tiêu Uyển Thanh đang gần kề bên ốc tai mình rồi truyền vào trong đáy lòng. Sau đó, cô lần lượt mở các đoạn voice tiếp theo của Tiêu Uyển Thanh, nghe Tiêu Uyển Thanh nói với cô rằng, họ đã ở thành phố cổ Lập Châu. Nàng nói với cô, nơi này có phần không giống với trong tưởng tượng của nàng, nó phồn hoa hơn rất nhiều so với tưởng tượng của nàng, du khách nối liền không dứt, có phần thương mại hóa quá mức, nhưng, nàng vẫn rất yêu thích.

Độ cong bên khóe môi Lâm Tiễn càng ngày càng cao lên.

Nhưng đến đoạn voice thứ hai đếm ngược lên, khoảng cách gửi so với mấy cái trước có hơi lâu hơn, là hơn 20 phút trước, độ dài, cũng dài hơn rất nhiều so với phía trước, đủ 60s.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!