Chương 33: (Vô Đề)

Chạng vạng, Kinh Ngạo Tuyết ăn cơm tối xong, bắt đầu cân nhắc làm sao luyện chế được dược hoàn có hiệu dụng tốt nhất.

Khi còn trong phòng thí nghiệm ở mạt thế, có công nghệ cao trợ giúp thí nghiệm, còn có tiểu đội dị năng giả căn cứ, cấp thấp đi ra ngoài thường mang theo vài loại biến dị, đều là thảo dược có dị năng.

Hơn nữa như nàng có mộc hệ dị năng phụ trợ, mới có thể luyện chế ra loại thuốc hữu hiệu nhất.

Mà những loại thuốc này giá cả không hề nhỏ, cơ bản thì chỉ có cấp cao mới mua được.

Hiện tại nàng chỉ là một dị năng giả hệ nhị cấp, đây lại là dị giới, luyện chế ra thuốc có phẩm chất cao như vậy thì đúng là vô cùng khó khăn.

Nàng rối bời nói với Thẩm Lục Mạn bên cạnh: "ngươi có cách nào không?"

Thẩm Lục Mạn đang may y phục, vì trong phòng đốt nhiều đèn, trời vẫn chưa tối, Kinh Ngạo Tuyết cũng không có cản nàng.

Nàng nghe vậy nhìn Kinh Ngạo Tuyết nói: "ở tu tiên giới, ta có cách luyện chế đan dược, nhưng hiện tại đang ở nhân gian, không nói đến thuốc ở đây đều là vật phàm, chỉ là lò luyện đan cùng lò hỏa cũng không thể tìm được, mấy loại thuốc ngươi luyện trước đó cũng coi như là hiệu quả tốt nhất hiện tại."

Kinh Ngạo Tuyết cùng nàng nhìn nhau, đều thấy được sự bất đắc dĩ trong mắt nhau.

Kinh Ngạo Tuyết dựa vào bàn thở dài nói: "vậy để ta làm chút thuốc mỡ thoa ngoài da, cộng thêm uống thuốc, hiệu quả nhất định sẽ rõ ràng, bây giờ ta đến phòng thuốc lấy thuốc, chờ một chút ngươi qua giúp ta một tay."

Thẩm Lục Mạn ừ một tiếng, Kinh Ngạo Tuyết liền đứng dậy đến phòng thuốc bên cạnh.

Nàng đóng cửa phòng, nhắm mắt lại liền nhớ đến công dụng của thuốc mỡ, dùng mộc hệ dị năng chọn lọc các loại dược, cuối cùng chọn được vài dược thảo có hiệu dụng tương tự.

Nàng đem các thảo dược cho vào một giỏ, xoay người ra ngoài.

Thẩm Lục Mạn đứng dậy cùng nàng đến phòng luyện thuốc, căn phòng này ở bên cạnh phòng bếp, cũng là làm cho Kinh Ngạo Tuyết sử dụng.

Thẩm Lục Mạn vén tay áo nói: "cần ta làm gì?"

Kinh Ngạo Tuyết lấy một cái ấm màu đồng ra nói: "thuốc mỡ cách làm so với dược hoàn khó hơn nhiều, tối nay chúng ta lại phải thức một đêm rồi, ngươi đến phòng bếp lấy chút dầu ăn qua đây, ta muốn luyện dầu thuốc trước."

Thẩm Lục Mạn cũng không nghĩ sẽ thực sự biết luyện chế, không lẽ cái này cũng học được từ ngọc giản của tu sĩ kim đan kỳ!?

Trong lòng nàng mang nghi hoặc, động tác cũng không hề chậm, rất nhanh đến phòng bếp đem dầu ăn đến.

Lúc này ấm đã được làm nóng, Kinh Ngạo Tuyết đem dầu ăn đổ vào ấm, chờ cho dầu nóng lên, rồi đem dược lựa ra dựa theo phân chia để cho vào.

Nàng đưa cho Thẩm Lục Mạn một cái muôi, để nàng liên tục đảo dược liệu trong ấm, để chút nữa không bị đặc hay dính vào ấm.

Thẩm Lục Mạn không ngừng nghỉ khuấy bên trong ấm, vốn nghĩ là sẽ chờ thật lâu, lại không ngờ rằng Kinh Ngạo Tuyết nheo mắt nhìn vào nồi một hồi liền nói: "được rồi, cực khổ ngươi, hiện tại khuấy tốc độ chậm một chút, ta vớt cặn thuốc ra."

Nàng dùng cái sàng sắt lược đi cặn thuốc, hiện tại trong ấm chỉ còn lại thuốc.

Nàng dùng mộc hệ dị năng cảm ứng, luôn cảm thấy phẩm chất dầu thuốc cũng không quá tốt.

Có lẽ do nhiệt độ đốt củi không cao, không đủ tiêu chuẩn trong phòng nghiệm, cho nên dược liệu bên trong vẫn chưa thoát ra hoàn toàn.

Nàng thở dài một hơi nói: "không tốt lắm, bất quá miễn cưỡng cũng được."

Thẩm Lục Mạn nói: "có vấn đề chỗ nào sao?"

Kinh Ngạo Tuyết liếc nàng một cái, vốn muốn nói là nhiệt độ không đủ dùng, nhưng Thẩm Lục Mạn là tu sĩ a, hơn nữa biết phóng lửa từ tay, bản lĩnh này tương đương hỏa hệ dị năng.

Nhất thời hai mắt nàng liền tỏa sáng, để Thẩm Lục Mạn ngồi ngay hỏa lò rót hỏa linh khí vào.

Kinh Ngạo Tuyết ngồi bên cạnh dùng mộc hệ dị năng cảm giác, khi thì nói nàng tăng hỏa linh khí khi nói nàng giảm hỏa linh khí cho vào.

Đến khi Kinh Ngạo Tuyết thấy vừa được, liền hô ngừng, hai người cũng đều ra một thân mồ hôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!