Chương 29: (Vô Đề)

Thẩm Lục Mạn đánh thức Liễu Nhi trong mộc dũng, để nàng mơ màng mặc quần áo cho nàng.

Vốn định để nàng ăn điểm tâm xong thì đi ngủ, nhưng Liễu Nhi cũng không phải Kinh Ngạo Tuyết, mắt mỏi đến không mở được, Thẩm Lục Mạn cũng không ép nàng, liền bế nàng lên giường đắp chăn, Liễu Nhi mỉm cười cọ cọ gối liền ngủ say sưa.

Thẩm Lục Mạn ở bên cạnh nhìn nàng ngủ, hồi lâu cũng đi dọn những thứ đồ khác.

Dọn dẹp xong, liền đến chân núi.

Buổi trưa xong việc quay về, đôi mẫu nữ còn đang ngủ, Thẩm Lục Mạn hâm nóng đồ ăn xong liền nhẹ nhàng đi.

Đến chiều về nhà Kinh Ngạo Tuyết cùng Liễu Nhi cuối cùng cũng tỉnh, đang ngồi bên bàn ăn cơm.

Trên vạt áo hai người còn dính nước, xem ra mới dậy không lâu.

Kinh Ngạo Tuyết thấy nàng, liền ngoắc nói: "tiểu nương tử, đến ăn cơm thôi."

Thẩm Lục Mạn buông dụng cụ, liên tiếng múc nước rửa tay, đi đến ngồi xuống.

Kinh Ngạo Tuyết đưa chén cơm vừa múc xong đẩy đến trước mặt nàng, bỏ đũa lên tay nàng, nói: "tiểu nương tử, hôm nay làm việc cực khổ rồi."

Trong lòng Thẩm Lục Mạn ấm áp, nói: "không có gì, cũng không có gì cực."

Liễu Nhi cũng không chịu thua, liền rót cho Thẩm Lục Mạn ly nước trà ấm, mềm mại nói: "nương thân, uống nước."

Thẩm Lục Mạn gật đầu, tiếp nhận uống vài ngụm, một ly nước liền uống xong.

Kinh Ngạo Tuyết thấy nàng như vậy, cũng biết đối phương hôm nay hẳn là rất cực khổ, may là cuộc sống như vậy chỉ cần cố nhịn một ngày, chờ Liễu Nhi ngâm thuốc tắm xong, thì có thể điều chỉnh giờ làm việc và nghỉ ngơi rồi.

Nàng nói: "tối nay để ta trông Liễu Nhi, hôm nay đã ngủ cả ngày, hiện tại tinh thần còn đang tốt."

Thẩm Lục Mạn nhai cơm nuốt xuống nói: "được, nhà dưới chân núi sửa sắp xong rồi, ta nghĩ cuối tháng là xong, nếu ban ngày ngươi có thời gian, thì đem hành lý dọn đến một ít."

Kinh Ngạo Tuyết vội gật đầu nói: "được, mà tốc độ các ngươi cũng thật nhanh a."

Thẩm Lục Mạn cười nói: "vốn làm cũng không nhiều, chỉ là ngươi nghĩ vậy là xong, nhưng dọn nhà xong thì trạch viện làm sao đây? trong thôn lại không có ai nguyện ý bỏ tiền mua."

Kinh Ngạo Tuyết dừng một chút nhún vai nói: "thực sự không bán được thì để đó, nói không chừng ngày nào đó có thể dùng, nhưng mà ngươi vậy ta lại nghĩ đến, sau này ta trồng trọt cần phải bố trí trận pháp, khẳng định cần nhiều ngọc, khoản chi tiêu này cũng không nhỏ."

Nghĩ vậy, nàng liền có chút đau đầu.

Ngọc thạch dù ở thế giới nào thì cũng là vật hiếm lạ, ngọc phẩm chất không tốt dùng không được lâu, chỉ có thể mua nhiều hơn, đắt quá thì nàng lại không có bạc mua.

Hiện tại bạc cùng ngân phiếu trên người nàng cộng lại cũng chỉ hơn 1500 lượng, mua ngọc bình thường đại khái chỉ có thể mua hơn 10 khối.

Cứ như vậy, lại không có tác dụng gì.

Nàng hít một hơi, Thẩm Lục Mạn thấy vậy nói: "nếu không có bạc mua ngọc, thì dùng linh khí bù, ở tu tiên giới ta..."

"Tu tiên giới?" Liễu Nhi kinh ngạc mở to mắt, đột nhiên lên tiếng ngắt lời.

Thẩm Lục Mạn quay đầu nhìn nàng, thấy nàng bị dọa đến sợ hãi, mới nhớ đến Liễu Nhi đã lớn rồi, nàng còn chưa nói chuyện tu tiên giới cho nàng biết.

Còn Kinh Ngạo Tuyết ý thức còn đang trì độn, Liễu Nhi vẫn cho là tu tiên giới chỉ là chuyện kể, lúc này đột nhiên nghe được hai người các nàng nói chuyện, cảm thấy trận pháp, linh khí, tu tiên giới thực sự là tồn tại, mới tùy tiện mở miệng.

Kinh Ngạo Tuyết cùng Thẩm Lục Mạn nhìn nhau, Thẩm Lục Mạn vội nói: "Liễu Nhi, lúc trước là nương thân sơ sót, vì con tuổi còn quá nhỏ ta lại quên mất, không nói cho con biết, chuyện ta và mẫu thân còn đến từ tu tiên giới, tu tiên giới là nơi tồn tại có thật, bất quá muốn đến được tu tiên giới, đối với ta và mẫu thân con mà nói khó hơn lên trời, cho nên..."

Liễu Nhi chớp mắt, cố gắng lý giải lời nàng nói.

Kinh Ngạo Tuyết nói: "ân, lúc trước ta cùng nương thân con đều ở tu tiên giới lớn lên, chỉ là sau đó do ta ngoài ý muốn bị thương bị gia tộc đuổi đi khỏi tu tiên giới đến nhân gian, sau đó thì con ra đời. Nương thân con hiện tại vẫn còn là tu sĩ, tiểu nương tử, ngươi thử trổ tài cho Liễu Nhi nhìn một cái a."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!