Sở dĩ Thẩm Lục Mạn mở thứ này ra xem cũng là hiếu kỳ trong chốc lát.
Nàng vừa ngồi lên xe ngựa, liền thấy cái túi màu đen, để ngay chính giữa xe ngựa, nàng không nhìn đến cũng không được.
Nàng ngồi vững vàng trên xe, cầm cái túi trên tay suy nghĩ, căn cứ theo suy đoán nàng nghĩ đây hẳn là sách để xem, nàng cũng không nghĩ nhiều chỉ nghĩ chắc là sách Kinh Ngạo Tuyết mua cho Liễu Nhi, liền bình tĩnh mở nuốt buộc bên ngoài.
Đúng là không ngờ, hành động từ tốn của nàng lại khiến người ngồi bên cạnh sống lưng thấy lạnh.
Kinh Ngạo Tuyết ngồi còn chưa vững liền đưa tay đoạt đồ trong tay nàng.
Thẩm Lục Mạn phản ứng nhanh hơn nàng, hơi nghiêng người qua tránh tay nàng, nghi hoặc không hiểu ngẩng đầu nhìn nàng một cái, liền thấy vừa rồi Kinh Ngạo Tuyết còn đang bình thường, lúc này vẻ mặt lại hoảng loạn không biết làm gì.
Khẳng định có quỷ!
Thẩm Lục Mạn hơi nheo mắt lại, cầm túi vải hỏi: "trong này là cái gì? ngươi sao lại khẩn trương như vậy?"
Kinh Ngạo Tuyết giả vờ bình tĩnh nói: "ta.... ta làm gì mà khẩn trương a, chỉ do ngươi cầm đồ không chịu để ý đến ta, ta... ta nổi ghen."
Thẩm Lục Mạn nghe vậy bất đắc dĩ liếc nàng một cái, trong lòng cũng không nghĩ gì.
Nàng cúi đầu che khuôn mặt đỏ ửng, để túi vải xuống, liền thấy bên trong đúng là có mấy cuốn sách, bìa sách không có chữ, xem ra đây là sách có hình vẽ.
Kinh Ngạo Tuyết âm thầm nuốt nước miếng một cái, trái tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Trong đầu nàng hiện tại điên cuồng bật đèn đỏ cảnh báo, cả người như đứng ở ngã ba, trước mắt chỉ có hai con đường.
Một là thẳng thắn sẽ được khoan hồng, hai là chống cự sẽ bị nghiêm trị.
Là người nên chọn thẳng thắn sẽ được khoan hồng.
Hơn nữa... hơn nữa nàng cũng vì tính phúc cho hai người nên mới nghĩ vậy a, không phải là làm chuyện xấu tội ác tày trời gì, không được cùng đối tượng ân ái, còn phải cố gắng chịu đựng.
Có người nói chuyện đó rất thoải mái, nàng có thể khuyên Thẩm Lục Mạn cùng nàng thử.
Nhưng chuyện này lại không thể nói ra bình thường được, cho dù da mặt nàng dày, thì cũng có chút ngại ngùng, mà da mặt Thẩm Lục Mạn mỏng, nói vậy nàng cũng lộ ra chút ý tứ, người ta sẽ thẹn quá thành giận.
Lúc này không phải là cơ hội tuyệt hảo sao?
Kiểu này bên ngoài cùng thê lang cùng nhau mở sách đen ra xem, trong lúc mơ màng liền mở ra thế giới mới, sau đó dựa theo thái độ cùng nhau diễn luyện một phen, từ này về sau cuộc sống cũng trở nên hài hòa.
Thật lãng mạn a, chắc chắn sẽ mình sẽ không giống như tên lưu manh..... ừm ...
Sẽ không a!
Kinh Ngạo Tuyết không xác định nghĩ đến, lúc này thái độ lại khác khi nãy, ước gì Thẩm Lục Mạn nhanh mở ra xem một chút.
Nhưng mà, lần này Thẩm Lục Mạn chỉ cúi đầu xem bìa bên ngoài, liền buông xuống, nói: "nếu là mua cho Liễu Nhi, vậy mang về cho nàng xem a."
Kinh Ngạo Tuyết: "..."
Không phải, không phải mua cho Liễu Nhi, nếu thứ này để Liễu Nhi thấy được, Thẩm Lục Mạn sẽ xé xác nàng a~
Kinh Ngạo Tuyết trong lòng điên cuồng, mờ mịt thúc giục nàng nói: "cái này..... ngươi không thử mở ra xem trước đi?"
Thẩm Lục Mạn kỳ quái nhìn nàng, cảm thấy từ lúc lên xe ngựa, Kinh Ngạo Tuyết trở nên kỳ lạ.
Nàng liếc xuống mấy cuốn sách thả trên người nói: "sao vậy? ngươi rất muốn cho ta xem sao?"
Nàng chỉ thuận miệng nói, không ngờ Kinh Ngạo Tuyết liền gật đầu nghiêm túc nói: "ngươi là nương thân Liễu Nhi, phải chịu trách nhiệm a, không thể để..... những quyển sách không rõ ràng này, chưa kiểm tra đã cho Liễu Nhi xem, lỡ như bên trong có gì ác độc, khiến Liễu Nhi nhà chúng ta học hư thì làm sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!