Chương 9: #9

Tiếng gió. Vần vũ, rít gào trên mái. Tưởng những sợi gió rất nhẹ đan vào nhau, va đập vào vách. Không tràn trề như những đợt gió sảng khoái của thảo nguyên Mãn Châu.

Tiếng vó ngựa ngoài phố. Lộc cộc, lộc cộc. Thưa thớt và chậm rãi. Chẳng hùng dũng, tự do như những ngày ta còn rong ruổi trên đại ngàn.

Ta bao năm xa Mãn Châu cũng là từng ấy năm không thể mộng mị về chốn cố hương. Giấc ngủ của ta vì thế luôn chập chờn, chẳng khi được an ổn.

Nhưng hôm nay, mộng đưa ta về lại đại ngàn ngập nắng. Trong mộng, ta mơ hồ thấy bóng ngựa phi tới cùng giọng nói vút lên trong gió:

" A Nhiên, ta dẫn ngươi đi một chỗ."

Nam tử một thân Hồ y cưỡi trên lưng hắc mã, tóc dài tán loạn buông thả. Miệng cười phong trần, ánh nhìn kiên định chứa cả đất trời chiếu ta hướng tới.

Ta mỉm cười ôn nhu, miệng đáp " Ân" ưng thuận, rồi tiêu sái nhảy lên lưng ngựa. Ta và hắn cứ thế cưỡi ngựa mà đi, đến khi khuất dạng trong vùng ánh sáng.

Lúc tỉnh giấc, ta ngẩn ngơ mất một ngày. Ta cư nhiên mơ về hắn. Những tưởng đáy lòng đã hóa tro tàn, thì ra hắn vẫn nằm đâu đó trong tâm can.

Chỉ có ta đã thôi tưởng niệm.

" Tiểu Dao, em mang cho ta ít nước ấm"

Cất giọng khàn khàn cho gọi nha hoàn bên người tới, ta chở mình ngồi dậy. Có tiếng đáp vọng từ ngoài màn trướng cùng tiếng chân mỗi lúc một gần.

Cửa màn được vén lên, kéo theo đó là tiếng nói rất khẽ cùng một thau nước được đưa tới :

" Phu nhân, người tỉnh."

Ta im lặng nhìn mặt nước, vết bầm trên khóe môi đã tiêu đi không ít. Dung nhan cũng không đến nỗi quá tệ.

Thấy ta ngẩn người không đáp, Tiểu Dao bên cạnh thở dài. Em cầm chiếc khăn đứng cạnh bên ta hồi lâu, cuối cùng không nhịn được liền nói:

" Phu nhân, thứ cho em nhiều lời. Nhưng chuyện hôm qua, có chăng là vương quá tức giận nên mới... mới "

" Mới đánh ta sao ?"

Ta thản nhiên tiếp lời, em im lặng không đáp. Lại nhớ hắn vì Mạc Nhan kia cho ta một bạt tai đau điếng, thâm tâm không nhịn nổi chua xót . Giấc mộng kia tốt nhất không mơ nữa. Nam tử kia ... tốt nhất không nhớ nữa.

Rửa mặt, thay y phục xong xuôi, ta theo thói quen lôi sách ra đọc. Đọc chưa tới nửa trang, cơn buồn ngủ cư nhiên ập tới. Thời tiết bây giờ vào thu khiến con người ta không khỏi cảm thấy dễ chịu, ta híp mắt ngáp một tiếng. Bản thân uể oải buông sách, thản nhiên chống tay ngủ gục.

Thẳng đến khi dùng ngọ thiện, Tiểu Dao kéo ta mơ màng ngồi dậy dùng bữa. Nhìn đĩa điểm tâm đủ màu, bụng có chút trướng, cổ họng nghẹn lại. Ta quay người nôn khan. Tiểu Dao bên cạnh vội vàng xoa lưng cho ta, miệng liên hồi cho truyền đại phu.

Ta sững sờ chặn ngực, cảm giác này, có phải ta đã ... ? Nửa vui mừng, nửa lo sợ. Nhưng người đầu tiên ta nghĩ tới là hắn. Nếu hắn biết có phải cũng hoan hỉ như ta?

YOU'LL ALSO LIKE

[CaoH

- Edit] Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng...

2.6M

90.1K

Tên truyện: Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng Tác giả: Hoảng Nhiên Nhược Mộng Thể loại: Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE , Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Song khi...

《Full

- Nữ Phụ》Sau Khi Ly Hôn Với Nhân Vật P...

1M

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!