Căn phòng cao nhất nơi biệt thự Mạn gia vẫn sáng đen. Trong phòng, Hạ Mạc Nhiên lẳng lặng lau bộ tóc dài ẩm ướt. Mi mắt mơ hồ rung lên lúc nghe tiếng bánh xe cọ sát xuống nền đất lạnh.
Ân ẩn nơi đáy mắt ả là sự thất vọng cùng lo sợ không tên.
Ả nhẹ nhàng đứng lên khỏi ghế, bàn tay ngọc ngà vơ vội lấy chiếc áo ngủ, khoác vào người rồi chậm rãi đi xuống nhà dưới. Nhận thấy bóng dáng cao lớn từ từ tiến vào nhà, đuôi mắt ả cong lên, hào hứng nói:
" Luân, anh đã về!"
Nhìn ra người phụ nữ tươi cười dưới ánh đèn mờ ảo là Hạ Mạc Nhiên, vẻ căng thẳng trên mặt Mạn Trác Luân lúc bấy giờ cơ hồ dịu đi. Bàn tay thô ráp dịu dàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn, hắn nhẹ giọng trách:
" Đêm khuya rồi, em đi ngủ đi. Lần sau đừng đợi tôi nữa "
Thấy một màn ân ái diễn ra trước mặt, Hứa Thi Nhân bất giác mỉm cười một cách mỉa mai. Sống với nhau 2 năm trời, cô cuối cùng vẫn không hiểu hắn muốn cái gì.
Quản gia thấy cô khệ nệ ôm chiếc bụng tròn xoe bước xuống khỏi xe thì hồ hởi hô lên:
" Hứa tiểu thư cô cuối cùng đã về, thật mừng quá!"
Có trời mới biết Mạn thiếu gia đã bao nhiêu đêm thức trắng, cũng đã bấy nhiêu lần nốc rượu đến lịm người. Chỉ sợ nếu Hứa tiểu thư không xuất hiện, thiếu gia sớm muộn cũng uống rượu tới chết.
Bên này, Mạn Trác Luân nhất thời đứng hình, đôi mắt ưng lặng lẽ quan sát bóng lưng nặng nệ của người phụ nữ nọ, thâm tâm thoáng rối bời. Hắn... lần này đưa cô về là sai hay đúng đây? Chỉ biết trong lòng hắn bất an giờ đã thay bằng bình lặng. Cô với hắn cứ như vậy có khi lại tốt.
Nhưng Mạc Nhiên phải làm sao đây? Không thể cùng một lúc đặt trong lòng mình đến hai người phụ nữ, Mạn Trác Luân hiểu điều đó. Hắn tốt nhất nên sớm đưa ra quyết định.
Hứa Thi Nhân lặng lẽ quay gót về biệt viện, bản tính vốn trầm lắng nay lại càng thêm u uẩn. Cô cuối cùng cũng thông suốt, có lẽ dù chạy trốn cả đời cũng không thoát khỏi hắn vậy chi bằng buông xuôi. Cứ an phận ở lại biệt viện này, thuận lợi sống sót, bình bình an an sinh ra bảo bảo.
Cô biết thâm tâm vốn luôn tồn tại một bóng ma, thứ đó âm ỉ mà dai dẳng ăn mòn tim gan cô mỗi đêm cô quạnh. Phải, Thi Nhân cô là sợ mất đứa bé này thêm một lần nữa, sợ sẽ chẳng đủ khả năng mang nó trở lại bên mình. Vậy nên, cô sớm đã ngoan ngoãn quy hàng Mạn Trác Luân, bản thân an phận làm một tình nhân bí mật.
Và hơn hết, trong lòng cô vẫn luôn có hắn. Thứ tình cảm cố chấp sớm ăn mòn tâm can cô. Tình yêu của cô với hắn tựa như một mầm cây non. Theo thù hận, thống khổ mà lớn dần lên, cuối cùng ăn sâu vào tim. Càng cố rút thì càng thêm đau.
Cứ thế an ổn trong biệt viện được 2 tháng. Ngày lại ngày ăn uống đầy đủ, hết đan mũ may áo rồi lại tâm tình với bảo bảo. Duy có một lần bí mật gửi thư cho Thiểm Tư Hạo, biết anh ở ngoài vẫn bình yên, cô liền an lòng.
Mạn Trác Luân luôn vướng mắc trong lòng chuyện đứa bé là của Thiểm Tư Hạo, bản thân hắn vì không chịu được nỗi đau này nên hàng ngày tránh mặt cô, sợ bản thân sẽ nổi điên lên như lần trước.
YOU'LL ALSO LIKE
[CaoH
- Edit] Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng...
2.6M
90.1K
Tên truyện: Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng Tác giả: Hoảng Nhiên Nhược Mộng Thể loại: Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE , Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Song khi...
《Full
- Nữ Phụ》Sau Khi Ly Hôn Với Nhân Vật P...
1M
68.2K
➤Tên gốc:
- Cùng phản phái ly hôn chi hậu ➤Tác giả:
- Mộc Yêu Nhiêu ➤Số chương: 101 chương ➤Thể loại: Ngôn tình, nữ phụ, xuyên không ➤Convert: Tiểu Lê Nh...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!