Chương 5: #5

Cô nằm đấy. Mắt hạnh mơ hồ ngước nhìn khoảng trời vời vợi trước mặt, tâm lạnh đi phân nửa. Ba tháng trời đằng đẵng, hắn chưa ngày nào thôi giày vò thể xác này. Gắng gượng bấu cánh tay tái nhợt lên thành giường, Hứa Thi Nhân từng chút một , khó khắn rời bước.

Nhìn cảnh hồ thủy lệ vào buổi ban mai, cô bất chợt nhớ đến người con trai tên Thiểm Tư Hạo. Người con trai như ánh mặt trời ngày đông ấy sớm đã chẳng bên cô nữa rồi. Nước mặt tưởng chừng khô cạn lại rơi, từng giọt từng giọt nhỏ xuống mặt hồ.

" Thi Nhân, cậu sao lại ngồi đây?"

Cô giật mình, ngoảnh khuôn mặt đẫm nước lên nhìn Hạ Mạc Nhiên. Ả ta đứng đấy, như đóa u lan kiêu sa cúi nhìn bông cỏ dại. Hứa Thi Nhân mù mịt nhìn người phụ nữ trước mặt, thâm tâm cơ man là chua xót. Cô và ả có chăng quá giống nhau. Trông rồi lại chờ một người đàn ông đa tình là hắn.

Thấy cô ngẩn ngơ không đáp, Hạ Mạc Nhiên tiến lại gần, mặt hạnh mờ nước nhìn cô mà rằng:

" Tôi biết ngay từ thuở thiếu thời chúng ta đã luôn là kì phùng địch thủ của nhau. Chúng ta luôn vậy mãi, đối địch nhau chẳng có ngày dừng lại. Nhưng chỉ riêng lần này thôi, coi như Mạc Nhiên tôi van xin cậu, van xin cậu hãy rời khỏi Luân của tôi."

Nói rồi ôm chầm lấy Hứa Thi Nhân, nước mắt như hạt châu bị đứt, rơi đầy mặt cô ả. Nhận thấy một vẻ ngạc nhiên không rõ tên chợt lướt qua mắt Hứa Thi Nhân, ả như có như không nhếch môi cười. Trong phút chốc, Hứa Thi Nhân bỗng thấy có gì đó lướt qua mắt, dường như là .. hoài niệm.

Và cũng trong thoáng chốc, mắt Thi Nhân nhuốm ánh lấp lánh của hồ Thủy Lệ. Thấy người bên cạnh dường như chìm dần vào kí ức đến sắp trở nên mơ hồ, vành môi của Hạ Mạc Nhiên cong thêm vài phần.

Đúng vậy, mày cứ hoài niệm đi. Như vậy càng dễ dàng cho kế hoạch của tao.

Trái với suy nghĩ trong đầu của mình, khuôn mặt cô ả bi thương đến cùng cực, nức nở :

" Thi Nhân, coi như tôi xin cậu, có được không? "

Cô nhẹ nhàng tách bàn tay ôm xiết của ả, lặng lẽ ngước lên nhìn ả rồi nói khẽ :

" Được. Tôi trả hắn lại cho cậu. Nhưng với một điều kiện, cậu phải giúp tôi trốn khỏi đây "

Hạ Mạc Nhiên cười đến rạng rỡ, liên tục gật đầu ý như đáp ứng nhưng trong đáy mắt lại toát ra tia âm độc.

" Cho tôi hai ngày. Hai ngày nữa tôi sẽ cho người tới đón cô"

" Được"

Thỏa thuận xong, Hạ Mạc Nhiên sung sướng rời đi, để lại Hứa Thi Nhân tiếp tục ngẩn ngơ bên hồ Thủy Lệ.

***

Ánh trăng nhờ nhờ chiếu qua ô cửa kính, kéo một vệt sáng đục lên đuôi mắt Hứa Thi Nhân. Hôm nay sẽ là ngày cuối cùng cô ở trong căn nhà này. Bây giờ chỉ cần đợi người của Hạ Mạc Nhiên tới thì coi như những tháng ngày sau này cô cũng chẳng cần lo lắng nữa.

Trong đêm tối, bất chợt có tiếng chim lạ kêu dài, kéo dậy tâm tư miên man của Thi Nhân. Ngước nhìn ngôi biệt viện lần cuối, cô lẳng lặng rút chiếc nhẫn trên tay ra. Ngắm nghía một hồi rồi thẳng tay vứt nó xuống đất.

YOU'LL ALSO LIKE

[CaoH

- Edit] Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng...

2.6M

90.1K

Tên truyện: Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng Tác giả: Hoảng Nhiên Nhược Mộng Thể loại: Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE , Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Song khi...

《Full

- Nữ Phụ》Sau Khi Ly Hôn Với Nhân Vật P...

1M

68.2K

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!