Cả người Hứa Thi Nhân bết máu, cô mơ hồ cảm nhận được chất dịch ấm trào ra khỏi cơ thể mình. Đau đớn quằn quại hồi lâu rồi hẫng một cái, có thứ gì đó như thoát khỏi bụng. Người nhẹ hẫng, còn đầu trống rỗng, thân đau đến tê dại, muốn mở mắt mà chẳng mở nổi. Có tiếng còi xe vang vọng, có tiếng gào thét ầm ĩ. Tất cả quyện loại thành một thứ âm thanh hỗn tạp. Câu duy nhất lọt được vào tai cô lúc bây giờ là " Đừng bỏ anh." Ai nói thế, ai đang nói thế.
Miệng chẳng thể động đậy đành lặng thinh, mi mắt khẽ rung nhẹ. Bất chợt có thứ gì đó ùa về, cái cảm xúc mất mát chẳng rõ tên làm cô bật khóc. Giọt lệ to tròn đổ xuống, kéo một vệt nước dài bên má phải. Xúc cảm ran rát, khô nóng và ươn ướt truyền tới làm Hứa Thi Nhân biết rằng mình chưa chết nhưng nó vẫn nhấn chìm cô trong cơn mộng dài.
Nặng nề mở mắt, cô mơ màng thấy có bóng người đàn ông trước mặt. Phải chăng là mơ, cô mê man thấy vài giọt nước mắt từ gương mặt cương nghị của Mạn Trác Luân. Mơ mơ thực thực lẫn lộn với nhau thành một đống, trước khi thiếp đi lần nữa, cô yếu ớt phun ra một câu:
- Cứu nó.
Câu nói mỏng manh như gió của Hứa Thi Nhân làm thân ảnh cao lớn kia hơi khựng lại, hắn đau đớn nắm chặt tay cô, đáp rất nhẹ:
- Nhất định, nhất định là vậy.
Câu nói vừa thoát khỏi miệng, cơn mộng lại kéo tới nhấn chìm cô. An tâm nhắm mắt lại nhưng Hứa Thi Nhân nào hay, trong mắt người kia là một mảnh chua xót và hối hận.
Trên hành lang bệnh viện, Mạn Trác Luân trầm ngâm ôm đầu ngồi lặng một góc. Cái mùi máu tanh nồng của chiều đông hôm ấy vẫn bám chặt lấy tâm can hắn chẳng buông.
Nó... chẳng thế cứu được nữa rồi ư? Con hắn, đứa con bé bỏng chưa kịp thành hình của hắn. Con Hắn. Và hắn đã... Làm gì thế này? Nếu không cứu được con có phải, có phải cô sẽ rất hận hắn. Không được, không thể được. Mạn Trác Luân như kẻ điên tự lẩm bẩm một mình, hắn chìm vào suy nghĩ của riêng mình lâu tới mức bác sĩ lay gọi đến lần thứ n vẫn chưa thanh tỉnh nổi đầu óc.
1
Trong cơn quẫn trí, tiếng nói của vị bác sĩ già kia dường như lúc có lúc không. Duy chỉ lọt vào tai hắn vài câu ngắn ngủi:
" Đứa bé không giữ được"
" Đề nghị người nhà bệnh nhân kí giấy làm phẫu thuật cho sản phụ"
" Để lâu dài có thể ảnh hưởng tới sức khỏe của bệnh nhân"
Mắt hắn dại đi, cơ hàm muốn đanh lại, cái gì mà chết, cái gì là ảnh hưởng tới sức khỏe? Đầu Mạn Trác Luân giờ đây là một mảnh hỗn độn, hắn gắt gao tóm chặt lấy vị bác sĩ già, cất giọng khàn khàn:
- Không thể như thế được, ông nói dối!
Bác sĩ Lưu nghiêm mặt nhìn người đàn ông trước mắt. Ông từ tốn gỡ bàn tay ở trên cổ áo mình xuống đáp:
- Đề nghị người nhà bệnh nhân tuyệt đối bình tĩnh. Tôi biết rất khó khăn để đối mặt với chuyện này. Nhưng cái gì qua thì cũng đã qua rồi, anh bắt buộc phải đối mặt với nó, đừng nên trốn tránh làm gì. Bây giờ mời anh theo tôi để kí đơn làm phẫu thuật.
YOU'LL ALSO LIKE
[CaoH
- Edit] Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng...
2.6M
90.1K
Tên truyện: Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng Tác giả: Hoảng Nhiên Nhược Mộng Thể loại: Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE , Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Song khi...
《Full
- Nữ Phụ》Sau Khi Ly Hôn Với Nhân Vật P...
1M
68.2K
➤Tên gốc:
- Cùng phản phái ly hôn chi hậu ➤Tác giả:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!