Chương 1: #1

Mặt trời lặn xuống đỏ rực, bóng nắng cuối ngày đổ dài qua ô cửa kính vỡ. Hứa Thi Nhân nằm lặng một chỗ, tay phải buông thõng cùng đôi mắt nhắm nghiền. Nhìn qua có thể lầm tưởng cô là người chết nếu không nghe kĩ tiếng thở phả ra nhè nhẹ từ chiếc mũi nhỏ nhắn. Cô nằm đấy, im bặt và không sức sống.

Cơn gió bắc đầu đông rít ngang qua, đổ một đợt gió mạnh qua ô cửa kính vỡ. Hứa Thi Nhân khẽ cựa mình, gập người ôm lấy chiếc bụng đang to dần. Bỗng đâu có tiếng đập cửa truyền tới . Cô giật mình tỉnh dậy, vội vàng bật người ra khỏi chiếc giường gỗ ọp ẹp, chân trần chạy ra.

Đập vào mắt cô là thân ảnh cao lớn của người đàn ông ngoài cửa. Trên khuôn mặt trắng bệch giờ mới có lại chút sức sống, miệng nhỏ vui mừng gọi :

- Chồng !

Mạn Trác Luân trầm ngâm ngắm nhìn gương mặt nhợt nhạt cùng chiếc áo mỏng manh trên người cô, mày hơi cau lại, hỏi gọn:

- Không lạnh sao?

Hứa Thi Nhân ôn nhu lắc đầu, người tựa dần vào khuôn ngực rắn chắc của hắn. Tay ngọc nhẹ nhàng vòng qua người Mạn Trác Luân. Tuy người anh rất lạnh còn thoảng thoang mùi gió bắc nhưng lòng cô ấm lạ. Đây là người đàn ông mà cô thầm yêu thương suốt nhiều năm trời. Chưa một lần trong đời cô dám tưởng tượng cảnh mình bước chân vào Mạn Gia hay đến việc trở thành vợ của hắn. Cuộc đời của cô thế là mãn nguyện.

Mạn Trác Luân hơi nhấc chân mày, mặt khẽ cau lại, bàn tay thô ráp đẩy người con gái trong lòng qua một bên.

- Tôi đi có chút việc.

Nói rồi xoay người đi thẳng. Hứa Thi Nhân đăm đăm nhìn thân ảnh cao lớn ấy rời đi mà lòng bất giác trùng xuống. Chẳng phải hắn vừa về thôi sao ?

Cô buồn rầu bước chầm chậm tới bàn ăn, gắp lấy miếng thịt bò xào đưa vào miệng mà chẳng có vị. Chán nản đứng dậy, cô quay người đi thẳng về phía giường. Vừa đặt lưng xuống, cơn buồn ngủ đã ập đến kéo mi mắt cô nặng trĩu. Lúc chưa có tiểu bảo bảo trong bụng nghe người ta nói mang bầu thì mệt nên dễ buồn ngủ, Hứa Thi Nhân lúc ấy còn bĩu môi lè lưỡi. Đến lúc trải nghiệm chỉ biết cười trừ vì họ nói rất đúng.

Tiểu tử, ta mang con trong người mệt lắm biết không, sau này ra ngoài rồi nhớ phải ngoan ngoãn đó. Thủ thỉ một hồi thì mắt cô díp lại. Căn phòng trống chỉ còn tiếng thở đều đều cùng mùi hoa nhài thoang thoảng trong không khí.

***

Đồng hồ điểm đúng mười hai tiếng. Ngoài cửa, Mạn Trác Luân nhẹ nhàng tháo giày, tiến từng bước đến bên giường. Ánh mắt tăng vài phần ôn nhu mà chính hắn không phát hiện ra. Đưa bàn tay thô ráp vuốt nhẹ gương mặt nhỏ nhắn của Hứa Thi Nhân. Hắn chẳng biết nên làm gì với cô gái này nữa, giữ chẳng được mà buông chẳng đành.

Nhìn căn nhà gần như đổ nát trước mắt tường thì trát vôi trắng, chỗ đã toạc hẳn ra một mảnh sơn, giường gỗ ọp ẹp. Hắn thầm nghĩ cô phải chịu khổ cực rồi. Như cảm nhận được có chút hơi ấm bên cạnh, cô nhẹ nhàng vòng tay qua người hắn, lầm bẩm nói:

-Ngủ đi chồng.

Mạn Trác Luân khe khẽ nằm xuống, ôm cô vào lòng và chìm vào giấc ngủ thật êm, hơi thở nặng nề cũng dần dịu lại. Có khi hai người cứ bên nhau thế này lại tốt.

YOU'LL ALSO LIKE

[CaoH

- Edit] Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng...

2.6M

90.1K

Tên truyện: Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng Tác giả: Hoảng Nhiên Nhược Mộng Thể loại: Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE , Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Song khi...

《Full

- Nữ Phụ》Sau Khi Ly Hôn Với Nhân Vật P...

1M

68.2K

➤Tên gốc:

- Cùng phản phái ly hôn chi hậu ➤Tác giả:

- Mộc Yêu Nhiêu ➤Số chương: 101 chương ➤Thể loại: Ngôn tình, nữ phụ, xuyên không ➤Convert: Tiểu Lê Nh...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!