Quý Tranh dùng phòng dành cho khách, phòng ngủ của Khương Cách nằm sát bên cạnh. Phòng của anh có ban công, từ cửa sổ sát đất có thể nhìn thấy cảnh đêm trên đảo Đồng Sa. Căn phòng được trang trí đơn giản, đầy đủ tiện nghi, gọn gàng sạch sẽ.
Quý Tranh không mang theo quá nhiều đồ đạc, làm lính nhiều năm, anh đã quen với việc sống đơn giản, chỉ cần một túi du lịch thôi là đủ để đựng hành lý mang theo. Đồ dùng vệ sinh, quần áo sạch, ngoài ra còn có vài quyển sách tâm lý học.
Sắp xếp đồ đạc xong, Quý Tranh vào phòng tắm. Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Quý Tranh cầm một quyển sách lên định đọc, lại chợt nhớ ra mình chưa trả lời tin nhắn của Lâm Dữ Bách.
Lấy điện thoại ra, khung tin nhắn với Lâm Dữ Bách vẫn còn dừng ở tin nhắn kia.
Quý Tranh không hẳn là yêu thích Khương Cách, anh chỉ biết đến cô mà thôi. Mặc dù quanh năm suốt tháng sống trong quân đội, nhưng anh cũng sẽ nhìn thấy vài bộ phim truyền hình và điện ảnh có cô đóng, ấn tượng về cô chỉ dừng lại ở mức một nữ minh tinh xinh đẹp. Cho đến khi thực sự tiếp xúc, anh mới phát hiện ra Khương Cách ngoài đời sinh động và chân thật hơn nhiều so với trong phim, nhất là sự việc tại quán bar hôm nay.
Nghĩ tới đây, Quý Tranh lại nhớ đến ánh mắt kiên định của cô khi nói chuyện. Cô không phải người dịu dàng, nhưng nếu ở bên cạnh cô sẽ phát hiện, cô có một trái tim rất mềm mại, chỉ là có gì đó đang đè nặng lên tâm trí cô, khiến cô trở nên sắc bén mà nhạy cảm.
Bất tri bất giác suy nghĩ quá nhiều, Quý Tranh trả lời tin nhắn.
Quý Tranh: Không phải, chỉ là tìm bừa việc gì đó để làm thôi.
Sau khi Lâm Dữ Bách rời khỏi đại viện quân đội, Quý Tranh rất thường xuyên nói chuyện với ông nội của Lâm Dữ Bách. Khác với đám con nhà giàu như Lâm Dữ Bách, Quý Tranh có xuất thân tốt, sau khi tốt nghiệp trường quân đội thì lập tức được tuyển vào đại đội lính đặc công. Anh là lính đặc công xuất sắc nhất trong đội, từng tham gia vô số nhiệm vụ giữ gìn hòa bình và phòng chống ma túy, lập vô số chiến công, hiện tại mang quân hàm Trung tá, tương lai rộng mở.
Quý Tranh khác hẳn bọn con nhà giàu như Lâm Dữ Bách, bọn họ nhờ hào quang của trưởng bối nên mới sáng chói, còn Quý Tranh, tự bản thân anh đã sáng chói.
Lúc trước Lâm Dữ Bách nghe ông mình nói, nửa năm trước Quý Tranh rời quân đội về Nam Thành. Vốn dĩ anh ta muốn đi gặp Quý Tranh, nhưng lại bị ông nội ngăn cản. Nửa năm trước Quý Tranh xảy ra chuyện trong lúc làm nhiệm vụ, lần này anh về Nam Thành để nghỉ ngơi, ông nội bảo anh ta đừng đi quấy rầy Quý Tranh.
Lâm Dữ Bách: A a a, chuyện hôm nay em đã nghe kể rồi, thằng nhóc Bạch Tông Quân ghen tuông nên mới gây sự với anh. Sau này nó mà dám làm phiền anh nữa, nếu anh ngại xử lý thì để em giải quyết nó.
Quý Tranh: Cậu ta và Khương Cách là người yêu à?
Lâm Dữ Bách: Không phải, Bạch Tông Quân một tháng đổi bạn giường ba lần, Khương Cách cũng không phải hạng người tốt đẹp gì. Đừng nhìn bộ dạng thanh cao của cô ta, scandal quy tắc ngầm của cô ta đầy rẫy. Cô ta vào nghề năm mười tám tuổi, còn chưa học xong cấp ba, không qua đào tạo chuyên nghiệp, có thể leo lên vị trí hiện tại, chắc chắn đã làm không ít việc bẩn thỉu. Chắc anh cũng không thể nào thích cô ta đâu, thân phận không xứng, ông nội Quý cũng sẽ không chấp nhận.
Tin nhắn của Lâm Dữ Bách rõ ràng là có ý ngầm khuyên can. Khương Cách là ai? Là người tình trong mộng số một trong lòng cánh đàn ông, vẻ ngoài xinh đẹp, dáng người hoàn hảo, tính tình vừa lạnh lùng vừa có phần dụ hoặc. Cô ta còn dám mập mờ với loại đàn ông trăng hoa như Bạch Tông Quân, huống chi là một quân nhân quanh năm ở trong quân đội, không hiểu mấy chuyện quy tắc ngầm như Quý Tranh.
Bên nhau sớm chiều, nói không chừng lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, ngộ nhỡ không cẩn thận lại xảy ra chuyện, xem như lần này anh ta tiêm một liều dự phòng cho Quý Tranh.
Đương nhiên Quý Tranh hiểu ý Lâm Dữ Bách, anh sẽ không làm vệ sĩ cho Khương Cách quá lâu, xác suất xảy ra chuyện này không cao. Nhưng anh cũng không giải thích, chỉ nói cảm ơn.
Sau khi quyết định làm vệ sĩ cho Khương Cách, Quý Tranh đọc vài bài viết liên quan đến fan cuồng. Tên fan cuồng của Khương Cách có trình độ cao hơn hẳn fan cuồng bình thường, hắn ta có thể phá giải hệ thống an ninh trong nhà, cũng biết rõ lịch trình của Khương Cách. Hắn ta sẽ đợi đến lúc Khương Cách không có nhà rồi vào nhà cô tắm rửa, ăn uống, trước khi đi còn để lại mấy hình ảnh tục tĩu trên gương trong phòng tắm.
Trước mắt, hắn ta chỉ xuất hiện vào những lúc Khương Cách không có nhà. Nhưng không thể lơ là cảnh giác, nói không chừng sau này hắn ta sẽ càng bạo dạn hơn, dám xuất hiện lúc Khương Cách có nhà, gây tổn thương cho cô.
Hệ thống an ninh mới của căn hộ này chưa chắc đã an toàn, Quý Tranh vẫn không thể thả lỏng được. Nhưng anh đã quen với trạng thái cảnh giác cao độ, những đợt huấn luyện quanh năm giúp anh có thể thả lỏng cơ thể trong những tình huống căng thẳng như thế này.
Sáu giờ sáng, Quý Tranh tỉnh dậy, sau khi tập thể dục, anh tắm rửa sạch sẽ. Trong lúc đang lau tóc, Tiểu Bàng gọi điện thoại tới.
Quý Tranh chưa mặc quần áo, chỉ quấn khăn tắm quanh eo. Thân hình anh cao lớn nhưng không vạm vỡ quá mức, vai rộng eo hẹp, đường cong căng tràn sức mạnh, không một phần dư thừa. Trong Lúc nghe điện thoại, trên tay anh vẫn đang cầm khăn lau tóc. Hơi nước lượn lờ, mỗi động tác của anh đều toát lên hơi thở nam tính.
Sáng sớm hôm nay Khương Cách có một cảnh quay lúc bình minh, vì thế nên bọn họ phải đến trường quay trước khi mặt trời mọc. Lý Nam và Tiểu Bàng đang trên đường đến. Sợ Khương Cách dậy muộn, Tiểu Bàng gọi điện thoại trước cho Quý Tranh, nhờ anh đánh thức Khương Cách để tiết kiệm thời gian.
Thu xếp chuyện này xong, Tiểu Bàng nhắc nhở: "Anh Tranh, lúc anh gọi Khương Gia dậy thì gõ cửa nhẹ thôi nhé, gần đây mỗi khi thức dậy chị ấy thường rất gắt gỏng."
Quý Tranh nghe vậy thì hỏi: "Trước đây có như thế không?"
"Từ trước đến giờ luôn như thế ạ, nhưng không quá nghiêm trọng." Tiểu Bàng nói: "Nhưng dạo này Khương Gia rất nhạy cảm, lúc thức dậy cũng gắt gỏng hơn."
Quý Tranh: "Bắt đầu từ khi nào thế?"
Tiểu Bàng trả lời: "Khoảng nửa năm qua, sau khi có fan cuồng đột nhập vào nhà. Nhưng có vẻ như Khương Gia không sợ hắn ta, vẫn không chịu thuê vệ sĩ. Bọn em lo lắm, sau khi anh Tranh đến, bọn em mới yên tâm hơn."
Sau khi Tiểu Bàng cúp máy, Quý Tranh kéo khăn tắm xuống, mặc quần áo vào. Sau khi ăn mặc tươm tất, anh chuẩn bị bước ra ngoài. Trước khi rời đi, anh lại nhìn thấy quyển sách đặt trên bàn làm việc.
*Hưng cảm hay mania là một tâm trạng hứng khởi cao bất thường hoặc dễ bị kích thích, cáu kỉnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!