Chương 7: Cánh gà

Tại nhà Tuấn Vũ.

– Vũ ơi, Vũ!

- Bà Linh đang dọn dép nhà cửa và phòng của cậu con trai quý tử, bất chợt nhặt được chiếc khăn tay trên đầu giường anh.

– Cái thằng này, thật là, lớn đầu rồi mà cái phòng để bừa bộn như thế này.

– Sao thế mẹ yêu…

- Tuấn Vũ từ trong nhà tắm đi ra.

– Khăn của con à?

- Bà dơ chiếc khăn lên.

– Không mẹ, con dùng khăn tay bao giờ đâu ạ. Con hết cái tuổi thò lò mũi xanh lâu rồi mà.

Anh quay vào định đi sấy tóc nhưng bất chợt hình ảnh cô gái người Pháp hiện ra trong đầu.

– Á mẹ ơi, của con, của con ạ.

- Anh chàng cười nham nhở giựt luôn chiếc khăn trên tay mẹ.

– Sao bảo không phải? Chắc lại tắt mắt của Min hả?

– Hải Băng, cái khăn này thì liên quan gì đến con bé đó ạ?

- Tuấn Vũ dơ dơ chiếc khăn lên nhìn nhìn.

– Chứ không phải trên đó có biểu tượng của tập đoàn Heaven à?

– Trời ơi, tập đoàn Heaven. Mẹ tuyệt vời, bảo sao thấy quen quá đi, đúng cái "cánh gà" của tập đoàn Heaven mà, bảo sao thấy quen quá đi mất, mẹ tuyệt vời.

- Anh lém lỉnh hôn lên má mẹ mình rồi đắc chí cầm theo cái khăn đi trước vẻ mặt khó hiểu của bà.

Biểu tượng "cánh gà" mà Tuấn Vũ nhắc đến chính là biểu tượng cánh thiên thần của tập đoàn Heaven thường dùng để thêu lên sản phẩm của mình.

– Ê, cháu gái, á, chị gái yêu.

- Tuấn Vũ phấn khích khi thấy bà Ngọc Hà cũng đang ở đó.

– Gì vậy trời?

- Cả Hải Băng và bà Ngọc Hà đều trố mắt nhìn anh như người ngoài hành tinh.

– Tự nhiên nay cậu lại rảnh đến thăm đứa cháu gái này sao? Nếu không nhầm thì hai tháng nay cháu chưa nhìn thấy mặt cậu, lần cuối cùng là cái ngày cháu trở về?

– Good! Trí nhớ tuyệt vời, cháu cậu giỏi quá đi à.

- Tuấn Vũ vẫn nham nhở cười toe, trêu đùa cô cháu gái.

– Lắm chuyện, chắc chắn có biến.

- Hải Băng bĩu môi nhìn ông cậu một cách dè chừng.

– Nè xem cái này đi.

- Anh chìa chiếc khăn ra cho cô xem.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!