Chương 20: Hôn ước

Nattalia bị đích thân mẹ cô triệu hồi trở về, nhưng cô nàng nhất quyết không chịu rời Việt Nam, cô biết kì hạn đã đến, anh chàng Leo đã trở về, cô phải làm sao? Phải làm sao?

– Cái gì? Đối tượng kết hôn? – Hải Huệ trố mắt, há mồm nhìn hai cô chị, Nat gật đầu đau khổ.

– Xin chia buồn, mà tưởng đâu anh chàng Leo đó chỉ thích động vật hoang dã và đàn ông thôi chứ? – Hải Băng vỗ vỗ vai Nat ra điều an ủi.

– Phải phải, tất cả chúng ta đều biết chỉ riêng bố mẹ chúng ta là không biết, mình không muốn kết hôn với anh ta, hu hu. Biết vậy hồi đó đừng hủy hôn ước với Ken thì đã tốt rồi không.

– No, nói lại coi. Tin tôi tuyệt giao với cậu không? – Hải Băng hầm hè liếc nhìn Nattalia.

Leo, anh chàng bác sĩ thú ý được định sẵn sẽ kết hôn với Nattalia đã từ châu Phi trở về Pháp để thực hiện hôn ước giữa hai người do gia đình hai bên sắp xếp. Anh chàng Leo đẹp trai hào hoa được nhiều ngươi theo đuổi nhưng trong số đó không có Nattalia, trong mắt cô anh ta chưa bao giờ là đàn ông, và vốn dĩ anh ta không phải, anh ta thích động vật hoang dã và yêu đàn ông, Leo là gay đứng, nhưng chỉ cô và anh ta biết còn gia đình cả hai thì không hay biết, cô đã từng hứa với Leo sẽ không để lộ chuyện này, vì đối với gia đình có nguồn gốc quý tộc châu âu như gia đình Leo mà để lộ ra chuyện đáng xấu hổ này thì họ không thể nào chấp nhận được, anh ta cũng hứa sẽ cho Nat năm năm nếu sau năm năm cô chưa có đối tượng kết hôn anh ta sẽ trở về và cô sẽ phải kết hôn với anh ta để che mắt thiên hạ, mới đấy với đấy mà đã năm năm trôi qua, giờ cô nàng thật sự bấn loạn, ca này khó hơn cả vụ NH49 nhiều.

Tuấn Vũ hồ hởi diện quần áo đẹp chuẩn bị ra sân bay đón bạn, vừa bước chân trái ra đến cửa đã thấy Đồng Anh Phương lù lù trước mặt, cô ta đang đứng nói chuyện với mẹ anh, bà có vẻ khá ưng cô gái này, tính chuồn nhưng đã bị cô ta tóm được. Biết anh tới sân bay nên cô nàng đòi theo bằng được, mẹ anh thì cứ vun vào, không thể tránh được nên đành miễn cưỡng cho cô nàng đi cùng.

Vừa tới sân bay thì cũng thấy Nattalia ở đó, có vẻ như đang chờ đón người, qua chào hỏi nhau, nhưng cô có vẻ không mặn mà mấy khi nhìn thấy anh đi cùng Anh Phương, Anh Phương cũng không ưa gì cô, vừa hay Leo xuất hiện, nhưng thay vì lại chỗ Nat, anh ta lại tới ôm chầm lấy Tuấn Vũ ra điều vui mừng lắm, khiến cho Nat nổi hết da gà, cô thầm nghĩ trong lòng "Tốt rồi, tốt rồi, tóm được đuôi con chuồn chuồn rồi nhé, Chu Tuấn Vũ, giờ tôi biết tỏng anh rồi", tự nghĩ rồi tự đứng cười như con ngốc giữa phi trường trong khi mấy người kia đã rời đi.

Suốt dọc đường đi Nat đã nghĩ ra cách để thoát được vụ hôn ước này.

Leo cứ là bám lấy Tuấn Vũ nên Anh Phương cũng bị cho ra rìa.

Nat lần mò theo dõi hai người đó, chụp ảnh các kiểu nhưng không làm sao chụp được tấm nào họ thân mật hơn với nhau.

Lần này cô nàng liều mạng theo họ vào phòng thay đồ nam ở chỗ tập thể hình, hai người kia còn chưa thấy đâu nhưng cô đã được phen bổ mắt vì mấy anh chàng sau múi cơ bắp cuồn cuộn ở đây, cô nàng đã trốn kĩ trong góc rồi nhưng vẫn vô tình bị phát hiện, cả đám đàn ông nhồng nhộng đứa vây quanh cô, họ cũng hoảng lắm khi tự nhiên có con gái trong phòng, người chưa mặc đồ thì vội lấy khăn tắm che lại

– Quỷ sứ hà, sao lại có con gái lọt vào đây vậy? – Một anh chàng bóng lọng chỉ tay về phía cô

– Em tìm anh nào ở đây hả? anh nào anh nào… Họ bắt đầu trêu đùa với cô, toan đứng lên bỏ chạy thì lại đâm ngay vào một anh giai cơ bắp cuồn cuộn khác khiến cô loạng choạng, xem chút nữa thì ngã, thật may có người đỡ được cô, nhìn thấy cô anh đơ người luôn gằn giọng.

– Tự nhiên cô lần mò vào đây làm gì? Không biết xấu hồ mà. Đi theo tôi. – Nói rồi không đến cô kịp phản ứng, anh lôi cô ra khỏi phòng trước con mắt khó hiểu của bao chàng trai ở đây.

An toàn ra khỏi đó, cô dựt tay ra khỏi tay anh, vẫn không quên ngó nghiêng xem có ai đi theo mình không, nhìn vẻ mặt ngáo ngơ của cô khiến Tuấn Vũ muốn trêu đùa, anh lại nắm tay cô lôi lại, cô co rúm người đẩy anh ra:

– Bị điên à, tự nhiên lôi tôi lại.

– Tưởng cô chưa ngắm đã nên cho cô quay lại đó đứng ngắm cho đã mắt.

– Ờ, ờ, nhìn đi, người ta thì cơ bắp cuộn cuộn như kia, nhìn lại cái thân cây sậy của anh đi, không biết xấu hổ. – Nat nhìn anh một lượt từ trên xuống dưới rồi hất hàm về phía trong.

Bị chê là thân hình cây sậy, Tuấn Vũ quyết dạy cho cô nàng một bài học, anh dồn cô vào tường, tay vén áo lên miệng đay nghiến:

– Để tôi cho cô biết như nào là cây sậy nhé, nhìn cho kỹ đây…

Mặc cho cô nhắm tịt mắt la ó anh vẫn tiến tới chỉ khi có người lên tiếng Tuấn Vũ mới dừng lại rồi nhìn cô từ trên xuống:

– Vũ, bạn gái à, được đấy, xinh xắn dễ thương, nhưng nầm có vẻ thiếu nhi quá. – Ngay khi người ấy rời khỏi, anh nhìn cô phì cười, Nat đẩy anh ra, chỉnh lại quần áo, miệng vẫn lầm bầm nhiếc móc anh.

– Xinh xắn, dễ thương… ha ha… – Tuấn Vũ vẫn không chịu dừng lại.

– Bị điên à? Muốn tôi giết anh không? Mà nầm là cái gì? – Cô nhìn anh thắc mắc, anh không nói gì chỉ mỉm cười đầy khó hiểu quay đi.

– Leo nhìn thấy cô liền vẫy vẫy tay chào hỏi.

– Anh cũng ở đây à?

Nat làm như tình cờ gặp Leo, cô làm ra vẻ vui mừng khi gặp anh, nhưng Leo này không phải kẻ ngốc, nhìn bộ dạng cô anh còn đang tò mò không biết cô có ý đồ gì.

Leo ngỏ ý đưa Nat về, cô đồng ý theo anh, dù sao cô cũng phải tiếp cận anh, thân với anh để tìm ra sơ hở của anh để lật tẩy anh, chỉ có như vậy cô mới thoát được cái hôn ước giời ơi đất hỡi này.

– Vũ này, lúc ở phòng tập có thấy Nat ở chung với cậu? – Leo bỏ dao dĩa xuống chiếc đĩa ngay trước mặt nhìn Tuấn Vũ đang ngồi đối diện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!