Tem RamphopurT
____
Nghe đến hai chữ phần thưởng, Jeon Jungkook cố gắng làm cho đầu óc thanh tỉnh khỏi mùi hương thơm phát ra từ người Kim Taehyung, híp mắt đầy nghi ngờ nhìn hắn.
" Phần thưởng gì?"
Kim Taehyung kéo khóe miệng, lấy lại vỉ thuốc và ly nước cho Jungkook nói:
"Uống thuốc xong rồi sẽ biết "
Jeon Jungkook ngoan ngoãn nhận lấy từ trong tay Kim Taehyung, cố gắng gượng ép bản thân nuốt xuống viên thuốc còn thúi hơn cả mùi rắm.
Chờ Jeon Jungkook vừa nuốt xong, Kim Taehyung cũng đúng lúc thuận thế đẩy bánh hoa quế vào trong miệng cậu. Mùi hương nhẹ dịu của hoa quế hòa vào trong miệng, khiến cho Jeon Jungkook cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều. Khí nóng trong người cũng từ từ bị bức lui ra khỏi cơ thể.
Jungkook thở phào nhẹ nhõm, dùng tay quạt quạt khuôn mặt vẫn đang nóng bừng của mình.
Chờ ăn xong bánh trong miệng, Jungkook mới bất mãn lấy thêm một miếng bánh từ trên bàn giơ ra trước mặt Kim Taehyung nói: " Đây là phần thưởng mà anh nói?"
Kim Taehyung bắt đầu dở giọng trêu chọc " Cậu nghĩ là cái gì?"
Jeon Jungkook thầm nghĩ là hắn sẽ cho cậu một nụ hôn, hay gì đó... phủi phủi miệng thối, mình mà cần anh ta hôn? Gớm chết đi được.
Nhìn Jungkook đấu tranh tư tưởng, Kim Taehyung không nói gì chỉ đứng dậy tiếp tục xử lí đống hồ sơ dang dở trên bàn. Thấy Jeon Jungkook tùy tiện ăn bánh hoa quế mà mình làm, hắn cũng không trách cứ hay tức giận, để mặc Jeon Jungkook thích làm gì thì làm, miễn là đừng làm phiền hắn.
" Trưa nay muốn ăn cái gì?..." Tiếng sột soạt lật giấy dừng lại, Kim Taehyung ngẩng đầu khỏi đống tài liệu hỏi Jungkook, liền nhìn thấy cậu đã ngủ từ lúc nào không hay, tay vẫn đang cầm miếng bánh đang cắn dở.
Kim Taehyung xùy một tiếng lắc đầu, hắn đứng dậy lấy trong ngăn tủ một tấm chăn mỏng sạch sẽ, đắp lên người Jungkook. Miếng bánh Jeon Jungkook đang cầm trong tay, được hắn từ từ lấy ra, ban đầu Jeon Jungkook ậm ừ không chịu, nhưng bởi vì Kim Taehyung quá kiên trì, cậu liền ngủ say như chết.
Kim Taehyung nhịn xuống bàn tay muốn xoa lên mái tóc mềm mại của Jungkook, hắn nhíu mày nắm chặt tay, không hài lòng quay trở lại bàn làm việc.
Jeon Jungkook ngủ thẳng cẳng tới 10 giờ rưỡi, bị mùi thức ăn thơm phức làm cho tỉnh dậy. Cậu vịn tay trái không bị thương lên thành sofa, cố gắng nhướn người lên kiếm tìm mùi thức ăn phát ra từ đâu, nhưng lại làm cậu thất vọng vì căn phòng ấy nằm ở một nơi rất kín đáo.
Kim Taehyung ưa sạch sẽ, nên tuyệt đối sẽ không xây một gian bếp trong phòng làm việc, nó vừa ảnh hưởng đến tinh thần làm việc, vừa ảnh hưởng đến môi trường xung quanh căn phòng.
Jungkook khập khiễng tiến vào trong phòng ngủ của người nào đó, lúc mở cửa ra mùi hương thơm vị bạc hà xộc vào cánh mũi, suýt chút nữa làm cậu đứng không vững. Jungkook không hiểu vì sao mình lại rất thích mùi vị trên người Kim Taehyung, nó vừa dễ chịu, vừa là liều thuốc an thần giúp cậu an tâm. Jeon Jungkook cảm nhận được mỗi lần kì động dục đột nhiên đến, cậu tức khắc biến thành một người khác, tâm sinh ỷ lại vào Kim Taehyung, thích làm nũng như thể xem hắn là người trong nhà vậy.
Hôm nay, Jungkook trải qua cơn động dục lần thứ hai, cũng là lần cậu tỉnh táo nhất, cậu thấy Kim Taehyung không hẳn là một người đáng ghét như thường ngày, hắn dịu dàng ôm cậu, còn có... Cậu không biết là mình ngộ nhận hay không, hay là Kim Taehyung làm thế là vì trách nhiệm, Kim Taehyung dường như cũng rất quan tâm đến cậu... khụ khụ
Jeon Jungkook tự nghĩ tự gãi đầu ho khan, lấp liếm sự ngượng ngùng của bản thân.
Bỗng từ phía sau, giọng nói trầm thấp đầy lạnh lùng vang lên " Cậu đứng đây làm gì?"
Bị Kim Taehyung nhìn từ đầu đến chân như có điều nghi ngờ, Jungkook bĩu môi mạnh miệng " Muốn xem phòng của bác sĩ ra sao cũng không được chắc"
Kim Taehyung giật giật khóe miệng nhưng lại không lên tiếng nữa.
Cả hai đứng đó hết anh trừng tôi, tôi trừng anh... Jungkook xoa xoa bụng không nhịn được nói:
" Tôi nghe có mùi thức ăn... Anh xem" Cậu hất cằm bảo Kim Taehyung nhìn đồng hồ trên cổ tay, sắp 11 giờ rồi.
Kim Taehyung đáp " Đi theo tôi"
Nói xong liền sải bước đi, để mặc Jeon Jungkook khập khiễng đi theo mà toát cả mồ hôi. Cậu không biết hắn đi nhanh thế làm gì, sợ cậu giành ăn hết đồ ăn của hắn không bằng.
Tự lầm bầm tự đi mà không để ý người cậu thầm mắng đang đứng đó, đến khi cả người cậu đâm sầm vào lưng hắn, cậu mới giật mình.
Jeon Jungkook giận cá chém thớt, không nhịn được nổi nóng " Anh đứng im thế làm gì"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!