Cửa xe mở ra, dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, vị khách mời bí ẩn cuối cùng rốt cuộc cũng xuất hiện.
Không ngờ.
Sau khi nhìn rõ là ai, ánh mắt mong đợi của mọi người chuyển sang bất ngờ.
Sau đó, bầu không khí hiện trường nháy mắt trở nên yên tĩnh.
Lúc Lương Âm Dạ tới, ai cũng không ngờ là Lương Âm Dạ.
Lúc Văn Yến tới, bọn họ cũng càng không ngờ sẽ là anh.
Khi Văn Yến xuống xe, chỉ tùy ý đảo tầm mắt.
Lương Âm Dạ và ánh mắt anh giao nhau trong một khoảnh khắc ngắn ngủi.
Cô tránh đi, cau mày lại.
Cô cũng không biết ngoài mình ra thì vị khách mời bí ẩn khác là ai, ban đầu cũng cho rằng không quan trọng, bất kể là ai thì ảnh hưởng cũng không lớn, dù sao cũng là quay chương trình. Nhưng bất luận như thế nào thì cô cũng không ngờ sẽ là anh...
Câu chuyện đột nhiên trở nên rất hoang đường.
Hoang đường tới mức có làm sao thì cô cũng không kịp phản ứng.
Vẻ thảnh thơi thoải mái vừa rồi còn ở trên mặt Lương Âm Dạ lui đi từng chút một. Không phải rất rõ ràng, nhưng có thể nhìn ra được là thay đổi..... Ngay cả người xung quanh cũng cảm thấy khiếp sợ, càng không nói đến bản thân cô.
Một khách mời nam ở bên cạnh thầm bội phục ê kíp chương trình.
Dám làm lớn vậy sao?
Chỉ trong chốc lát, mọi người ngẩn ra, Văn Yến đã đi đến trước mặt mọi người, tự giới thiệu bản thân qua loa, còn nói rõ mình là khách mời thứ tám..... Thành công đánh nát một chút ảo tưởng còn sót ở trong lòng Lương Âm Dạ.
Vừa rồi cô còn đang suy nghĩ về một tia hi vọng, có phải anh chỉ đến ê kíp chương trình tìm người hoặc đi ngang qua không?
Mà lần này, may mắn tan biến.
Vả lại, anh cũng lấy hành lý của anh ra để tụ tập với mọi người.
Cô mím chặt môi.
Không lâu trước đây, cô đã suy nghĩ, khoảng thời gian này liên tục gặp mặt chỉ là bất ngờ, cô không muốn gặp lại anh, chắc bọn họ sẽ không gặp lại nữa.
Nhưng không nghĩ đến sự thật lại tới vả mặt nhanh như vậy.
Hiện tại, sự thật bày ra ở trước mặt, đã không phải là vấn đề cô có muốn gặp hay không..... Chẳng trách ê kíp chương trình phải vòng vo, không vòng vo thì cô sẽ không đến.
Người khác đã dần dần kịp phản ứng từ trong khiếp sợ, chào hỏi với anh.
Nói chuyện với từng người xong, tầm mắt Văn Yến cũng theo thứ tự rơi trên người Lương Âm Dạ, chỉ có điều, lời anh nói đột nhiên chuyển thành một câu: "Cô Lương, đã lâu không gặp."
Những người khác lại im lặng một lát.
Đúng là không hề che giấu sự thật bọn họ quen biết nhau.
Khách mời khác thật sự không thân với anh, cho nên lời anh vừa nói đều là "Chào anh, tôi là Văn Yến", tới Lương Âm Dạ lại đột nhiên biến thành "Đã lâu không gặp".
Người xung quanh đều bất ngờ.
Vốn dĩ bọn họ còn đang suy nghĩ là hai người này có cố ý giả vờ không quen hay không... Vẫn là người ta nghĩ thoáng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!