Chương 34: (Vô Đề)

Hà Chiêu Vân có đi xem "Viên Mãn", bên trong nói về cái gì, bà ấy biết rõ ràng. Mà nữ chính là con gái của mình, nhìn từng cảnh tượng mà "cô ấy" trải qua đã ở trong đó, cảm xúc của bà ấy càng sâu hơn.

Xem từ lúc câu chuyện mở đầu, nhìn thấy cô ấy rạng rỡ hoạt bát, tràn đầy tinh thần phấn chấn, nhìn thấy cô ấy tùy tiện, đối xử với người nào cũng rất thân thiện, lúc ông già bà bác đầu hẻm nhìn thấy cô ấy rồi gọi cô ấy, cô ấy sẽ cười với bọn họ, cũng sẽ cho mèo hoang chó hoang ăn. Một đứa trẻ rất tốt, đến khi về nhà, ba mẹ không nhìn thấy những điều này, cuộc sống bận rộn chiếm cứ toàn bộ tinh lực của bọn họ, bọn họ vội vàng dặn dò rồi sắp xếp mọi thứ.

Không hề chú ý tới cô ấy, cũng không rảnh chú ý cái gì mà công bằng hay không công bằng.

Trần Mãn trông có vẻ thờ ơ, trả lời xong thì đi, nhưng làm sao mắt của người xem không nhìn ra được cô ấy đang che đậy nỗi uất ức.

Gom ít thành nhiều, giọt nước ăn mòn đá, cuộc sống qua đi một ngày rồi một ngày.

Cô ấy đang trưởng thành, không ai chú ý cô ấy trưởng thành mà mang theo nỗi buồn.

Cho đến sau này trực tiếp rời đi. Mang hành lý rời nhà xong cũng không trở lại.

Lúc xem đến chỗ này, Hà Chiêu Vân giơ tay lau giọt nước mắt nơi khóe mắt.

Đây lại sao không phải là tiểu Dạ của bà ấy chứ.

Vốn đang xem phim, càng xem thì càng phát hiện cuối cùng bản thân là người trong phim.

Lúc ấy bộ phim điện ảnh kết thúc, xung quanh đã là tiếng nghị luận rối rít, không ít người đang mắng ba mẹ trong bộ phim điện ảnh, mắng mấy người thân đó, mọi người đều không khỏi tức giận, chỉ nói là không nên sắp xếp kết thúc đoàn viên gì đó.

Sau khi bà ấy về đến nhà, đọc đánh giá trên mạng thì cũng giống như vậy.

Rất nhiều người đều đang chỉ trích, vả lại, người trách mắng càng ngày càng nhiều. Rõ ràng mấy câu đánh giá đó là chữ viết, nhưng giống như hóa thành mũi tên nhỏ mà đâm vào lồng ngực bà ấy.

Bà ấy xem bọn họ mắng ba mẹ trong phim ảnh, nhưng cảm giác những lời đó như đang mắng mình. Chữ nào chữ nấy đều thích hợp như vậy.

Làm mẹ, thứ mà bà ấy cung cấp cho tiểu Dạ thật sự là rất ít, cũng thật sự đã hành xử quá tồi.

Lần đó cãi nhau xong, Hà Chiêu Vân đi tìm cô rất nhiều lần, nhưng cô luôn không ở trong thành phố Thân. Hành trình của cô kín mít như vậy đấy, thường ngày bận rộn bay khắp nơi, mà cô mới có thể có hôm nay, cũng là do những chuyện bận rộn này xây lên.

Bình thường cô rất ít khi ở nhà, bọn họ rất ít khi gặp mặt nhau, cũng rất ít khi sống với nhau.

Đầu tiên là mười lăm năm trước, sau nữa là rất nhiều năm sau này. Hà Chiêu Vân ý thức được một sự thật rất nguy hiểm, chỉ sợ tình huống sau này cũng là như vậy, cả đời này, thời gian bọn họ có thể sống với nhau quả thực không nhiều. Thời gian ba mẹ ở cạnh nhau con cái nhiều nhất là lúc con cái chưa thành niên… Nhưng mười lăm năm trong khoảng thời gian ấy của tiểu Dạ bị bà ấy bỏ qua. Sau này cũng sẽ không có mười lăm năm đó nữa.

Sự thật tàn nhẫn này khiến người ta bi thương.

Đến hôm nay, rốt cuộc Hà Chiêu Vân mới gặp được cô. Vui vẻ vì hôm nay cô bằng lòng gặp bà ấy, nhưng cũng căng thẳng, lo lắng cô đi mất.

Ngay cả hít thở mà bà ấy cũng kiềm chế, chỉ vào quán cà phê bên cạnh: "Chúng ta có thể đi qua đó nói chuyện không?"

Bà Hà mặc bộ đồ lịch sự, mang đồ trang sức đồng bộ giống như bình thường, cả người bà ấy không qua loa một chút nào.

Lương Âm Dạ không từ chối.

Cô và bà Hà cùng đi qua đó, rất hiếm khi bọn họ đi cùng nhau.

Cảm giác đi chung với nhau có chút xa lạ và kỳ diệu. Cảm giác "nhà tôi có con gái mới lớn" rất nặng. Cổ họng Hà Chiêu Vân có chút không thông suốt, mặc dù là mẹ con ruột thịt, nhưng bọn họ hầu như không thường đi chung với nhau. Bà ấy rất ít khi dẫn con gái nhỏ bên mình.

Thì ra bọn họ không quen thuộc như vậy.

Chỉ là trước kia bà ấy không hay biết thôi.

Ánh mắt bà ấy lưu luyến nhìn người bên cạnh, có mấy phần đau buồn tuôn trào ra.

Tựa như bộ phim điện ảnh kia, trước khi Trần Mãn quyết tuyệt rời nhà, lại mấy năm không quay về, không ai ý thức được vấn đề cả.

Hà Chiêu Vân bao hết chỗ này, cả cửa hàng chỉ có hai người bọn họ, bọn họ có thể yên tĩnh nói chuyện với nhau.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!