Chương 16: (Vô Đề)

Ở trong trí nhớ của Lương Âm Dạ, cô chưa bao giờ cãi vã với Hà Chiêu Vân kịch liệt như vậy.

Thuở thiếu thời, cũng sẽ có lúc trái ý nhau, nhưng sẽ không quá lâu, là vì cô thỏa hiệp.

Mè nheo với phụ huynh gần như là quyền lợi của đứa trẻ được yêu thương.

Nhưng cô không phải.

Đối với tình cảm bọn họ dành cho cô, trong lòng cô vốn cũng không có bao nhiêu tự tin, không dám phung phí, cũng không dám đánh cuộc, bởi vì cô không biết, trong một lần nào đó cô tuỳ hứng, cô có bị bọn họ vứt bỏ hay không.

Mà khi đó, chỗ này lại là chốn về duy nhất của cô.

Lúc ấy, cô vừa quay về, cô và bọn họ quá xa lạ, đối với nơi đây, cô cũng xa lạ.

Cho dù biết bọn họ và cô đều có mối quan hệ máu mủ, đều là người thân nhất của cô, nhưng cô vẫn không có quá nhiều cảm giác thuộc về nơi đó.

Tính cách Hà Chiêu Vân lại thiên về cường thế, vậy cô cũng chỉ đi theo sự cường thế của đối phương.

Sau này, trở lại lâu hơn một chút, cũng quen thuộc hơn một chút, cô mới nảy sinh một chút tâm tư làm phản. Cũng chính là lúc đi theo Văn Yến trèo tường.

Sau này nữa, chính là cô nghe lén ba mẹ nói chuyện, cũng không lâu lắm, cô dứt khoát kiên quyết đi vào giới giải trí. Một lần đó, ban đầu Hà Chiêu Vân cho rằng sự phản đối của mình có thể ngăn cô lại, song cô cứng đầu lạ thường, bất luận như thế nào cũng phải vào giới giải trí. Đó cũng coi là một lần bọn họ tranh cãi kịch liệt nhất, nhưng chưa tính là cãi nhau, bởi vì chỉ có một mình Hà Chiêu Vân nói, bình thường cô đều im lặng nghe. Nghe thì chịu nghe, nhưng không chịu đổi ý.

Đợt đó, Hà Chiêu Vân bị cô chọc tức, liên tục nhức đầu. Nhưng cô cũng không muốn trong nhà trợ giúp, không cần trợ giúp, cũng mất đi khả năng bị cản trở, Hà Chiêu Vân không ngăn được cô, chỉ có thể để mặc cô.

Mà đó cũng là lần đầu tiên Lương Âm Dạ làm chuyện trái với nguyện vọng của mẹ.

Chỉ là cô vẫn không xé rách bình yên ngoài mặt.

Không ai biết, lúc cô mọc được cánh rồi trưởng thành, chính là ngày cô cao bay xa chạy.

Cô nhịn rất lâu, cũng suy nghĩ rất lâu.

Cô chỉ muốn bay khỏi cái nhà này.

Tối nay là lần đầu tiên cô cãi vã với Hà Chiêu Vân.

Vừa cãi nhau, thì đã cãi nhau gay gắt như vậy.

Mà đây cũng là lần đầu tiên cô nhắm mũi nhọn ngay Lương Xán trước mặt Lương Tuấn cùng Hà Chiêu Vân.

Trước giờ bọn họ không biết giữa cô và Lương Xán cũng có mâu thuẫn.

Cô nghĩ, có lẽ cô ngụy trang quá tốt.

Nhưng ngụy trang nhiều năm như vậy, cô cũng thật sự mệt mỏi rồi.

Cô không hiểu rõ, rốt cuộc là việc cô đến hoặc là sự tồn tại của cô không vui vẻ đến mức nào mới có thể đưa cô đi. Cố tình không chỉ có một mình cô đi tới thế giới này, mà một người khác lại sống tốt như vậy.

Có thể đúng là thời điểm ra đời không tốt.

Cô vốn dĩ không bước qua được cửa ải trong lòng.

Dưới sự bất công, tình huống chỉ sẽ giống như núi lửa đang ấp ủ dung nham sục sôi.

Không người nào có thể cam tâm tình nguyện nhận sự đối đãi bất công.

Chung quy sẽ có ngày không đè ép được núi lửa, dung nham sục sôi sớm muộn cũng sẽ phun ra.

Khi còn bé, cô nghe hàng xóm nói một vài lời nói không tốt, cô chưa bao giờ đề cập với người ta, cho đến vừa rồi, cô hỏi ra miệng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!