Auston không hiểu Lộc Minh Trạch nói gì, chỉ để lộ một đôi mắt tràn ngập nghi hoặc: "Ngã ngựa? Nghĩa là sao?"
Lộc Minh Trạch không vội nói, tìm một tảng đá để ngồi, hắn quyết định nghĩ sẵn trong đầu trước đã. Auston cũng không thúc, đưa cho hắn một chai dịch dinh dưỡng: "Uống đi."
Lộc Minh Trạch bừng tỉnh, hắn cảm thấy bản thân như đang nằm mơ, người lãnh đạo quốc gia! Đưa đồ uống cho mình!
14
Tuy rằng không hiểu chính phủ liên bang mà bọn họ gọi tương đương với quốc gia nào, nhưng tóm lại vẫn là người lãnh đạo quốc gia! Đời thứ nhất Lộc Minh Trạch làm thị dân nhỏ bé, đời thứ hai biến thành bần dân hạ đẳng nhất, xưa nay không nghĩ có gì để gặp người lãnh đạo quốc gia nào đó.
Hắn yên lặng nhận dịch dinh dưỡng, vặn nắp chai ra, uống một hơi cạn sạch. Vị dịch dinh dưỡng không ngon như Lộc Minh Trạch tưởng tượng, uống một chai vào cơ thể lập tức tràn trềp sức mạnh, có vị hoa quả nhàn nhạt, nhưng cũng có chút buồn nôn.
Auston thấy Lộc Minh Trạch uống xong, mới hỏi lại lần nữa: "Ngã ngựa rốt cuộc nghĩa là gì?"
Lộc Minh Trạch thấy hơi đói bụng, liền lấy miếng bánh mì nhét vào miệng, hắn cúi đầu lúng búng: "Nghĩa là thân phận thực sự bị phơi bày rồi."
Nói cũng kỳ quái, rõ ràng là thân phận Auston bị lộ, hắn đi theo chả có nghĩa gì nữa hết.
Lộc Minh Trạch nghĩ ngợi một chút, ngẩng phắt lên nhìn Auston, thấy đôi mắt người kia dịu dàng nhìn hắn, liền nói: "Hôm nay ra ngoài, tôi thấy được tin tức do chính phủ liên bang phát. Vừa rồi anh không nghe sao, bên ngoài có tiếng hoan hô."
Auston lắc đầu: "Chỗ này xa quá, tôi chẳng nghe thấy gì cả. Nội dung tin tức là gì?"
Hai mắt Lộc Minh Trạch nhìn y, nói: "Nói về tin tức của cục điều tra tinh tế gì đó... Tối hôm qua tìm được con trai của công tước Nicolas."
Hắn nói, đoạn ngẩng đầu nhìn Auston, người kia vẫn mỉm cười nhìn hắn, độ cong của khóe mắt cũng không đổi, Lộc Minh Trạch hỏi đầy thâm ý: "Anh nói xem, con trai của công tước Nicolas... là ai nhỉ?"
"Ha ha."
Tiếng cười của Auston có chút khiếp người: "Bọn họ gọi tôi như vậy à? Không phải 'hầu tước Nicolas' hay 'hầu tước Auston' sao? Đây là nhà truyền thông nào thế."
Lộc Minh Trạch bị sặc bánh mì, hắn nhanh chóng mở một chai dịch dinh dưỡng, rót vào nước khoáng. Tên này sao có thể nói với cái giọng điệu ấy chứ, kiêu ngạo quá đấy.
Hay người có tiền có quyền như bọn họ đều có giọng điệu này?
Auston thấy Lộc Minh Trạch chẳng nói chẳng rằng, liền đi tới, ngồi cạnh hắn, hỏi: "Bọn họ còn nói gì nữa?"
Lộc Minh Trạch vô thức dịch sang bên cạnh một tí: "Nói cuộc tổng tuyển cử tổng thống sắp đến, sau đó nói, người con trai kia sẽ ảnh hưởng đến kết quả tổng tuyển cử người kế nhiệm, còn... còn khen người đó vài câu."
Auston buồn cười hỏi: "Khen tôi cái gì?"
Lộc Minh Trạch ngẩn người hỏi: "... Anh cứ như vậy thừa nhận á?"
"Tôi trước giờ chưa từng muốn phủ nhận."
Lòng Lộc Minh Trạch khẽ rục rịch, hắn nhớ tới giọng điệu khoa trương và giả tạo của cô MC kia, không nhịn được mà nguýt một cái: "Nói anh vượt qua cha mình, là chính trị gia và chiến lược gia uy quyền nhất. Còn lại tôi không nhớ rõ, sau đó cả quảng trường kích động lên, rít gào nam thần ới ời kính thưa các kiểu rồi ngất xỉu, tôi ngại lộn xộn nên về trước."
Auston không để ý lời chế giễu của Lộc Minh Trạch, khẽ rũ mắt xuống, trầm ngâm nói: "Tổng tuyển cử tổng thống đúng là sắp bắt đầu, nhưng họ hẳn không có tin tức về tôi mới đúng, đặc biệt là qua cục điều tra tinh tế... Ngược lại như thể che dấu tai mắt kẻ khác. Ừm, tôi có thể hiểu được."
Lộc Minh Trạch không ngờ Auston sẽ thẳng thắn thừa nhận thân phận của mình như vậy, hơi mệt tim, hắn xụ mặt mở một chai dịch dinh dưỡng, lần này cắm ống hút vào như đồ giải khát. Ai biết Auston liếc hắn một cái, rút mất cái ống hút: "Một ngày uống hai chai là đủ rồi, uống nhiều lãng phí."
Lộc Minh Trạch ngoan ngoãn buông tay: "Nhưng chuyện liên quan đến thân phận của anh, không phải nói chưa đến lúc để tôi biết sao?"
"Ở trên thuyền không phải lúc, nhưng bây giờ cậu tự mình biết rồi, nước chảy thành sông đấy."
Auston tiện tay vặn nắp chai lại: "Huống chi đến chủ tinh, cậu không muốn biết thân phận của tôi cũng khó, đây chỉ là chuyện sớm hay muộn."
"Công nhận... Với độ nổi tiếng của anh..."
Lộc Minh Trạch nhếch môi: "Nói xem, vừa nãy anh nói đã hiểu, là hiểu được điều gì?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!