Bọn Manggis có sợ trở thành kẻ thù với Lộc Minh Trạch không?
Manggis không sợ, gã muốn khiêu chiến với Lộc Minh Trạch, luôn luôn tìm đường chết, nhưng mấy người kia thì khác, chỉ biết bắt nạt kẻ yếu, có lẽ thậm chí nghĩ đến việc trở thành kẻ thù với Lộc Minh Trạch đã bị doạ chết khiếp.
Nổi tiếng ngang với biệt danh anh hùng sừng dài của Lộc Minh Trạch chính là hung danh, xa mấy dặm, chỉ cần chọc tới Lộc Minh Trạch, hay chứng kiến kẻ chọc tới Lộc Minh Trạch có kết cục gì, không một ai không khắc sâu ấn tượng về hành động xuống tay tàn nhẫn ấy.
5
Cho nên khi họ xác định Lộc Minh Trạch thực sự sẽ không đứng về phía họ, song đoạn tuyệt với hắn, thậm chí là đối địch, họ sợ, một người như vậy vừa làm bạn vừa làm chỗ dựa rất thích hợp, nếu như muốn đứng ở phía đối lập, thì tốt nhất là giải quyết vấn đề khi chưa hoàn toàn cắt đứt.
Người ở sao Snow đều có giác ngộ này, cho nên khi họ lần đầu tiên lên kế hoạch thay đổi nguồn lương thực, trực tiếp tước đoạt quyền được biết của Lộc Minh Trạch. Nhỡ mà hắn phản đối, bọn họ có lẽ còn phải phí một phen hoảng hốt.
Lộc Minh Trạch buồn bực tích lửa trong lòng, Manggis nói rồi cười nhạo hắn. Lộc Minh Trạch tiến lên hai bước, cười khẩy: "Phí thuê thuyền hàng năm tao đều giao đúng hạn, giao nhiều hơn bất kỳ ai trong số chúng mày. Mày có tư cách khỉ gì mà đuổi tao khỏi tàu? Nghĩ mình nói được làm được thì thử xem."
Manggis không muốn để Lộc Minh Trạch nhúng tay vào chuyện mua lương thực của bọn họ, vốn ban đầu đã không muốn cho hắn lên thuyền, sau đó phát hiện hắn lên thuyền, lại muốn đuổi hắn xuống. Theo kinh nghiệm năm xưa, Lộc Minh Trạch chính là kiểu chập chập không hiểu tiếng người, khư khư cố chấp như thế này đây. Gã lo rằng Lộc Minh Trạch sẽ phá hư giao dịch với em họ của Hibbeler, đến lúc quậy lên thì ai cũng không trị được hắn, không bằng cho hắn xuống thuyền sớm.
Manggis hất cằm về phía Lộc Minh Trạch: "Ngoại trừ đánh nhau thì mày còn làm gì được nữa?"
Lộc Minh Trạch kỳ quái nói: "Bạo lực có tác dụng thì mắc gì phải nói lý nữa?"
25
"..."
Lộc Minh Trạch cố ý chọc giận gã: "Nhưng đối với mày, hình như cả hai cái đều không làm được, đánh nhau không đánh lại được tao, lại còn lý sự cùn. Ngoại trừ hung hăng càn quấy mày còn có thể làm gì nữa?"
4
Khuôn mặt vốn âm u của Manggis nay lại càng âm trầm, gã đột nhiên quay người, từ trong đám người lôi ra một người, sau đó dùng sức tha người đó lại đây, Lộc Minh Trạch vừa nhìn, sắc mặt hơi đổi, lập tức nhếch khóe môi trào phúng.
Quả nhiên, Manggis lôi Eric ra làm bia đỡ đạn, dường như gã nhận định Lộc Minh Trạch vấn vương tình cũ với Beta này, động một chút là sẽ bắt cậu nói chuyện. Nhưng như Lộc Minh Trạch đã nói, có cách hay, tại sao còn muốn mở lối riêng? Nếu Eric là bia đỡ đạn tiện dụng, thì vẫn dùng cậu. Theo một cách nào đó, hai người họ thật là không biết xấu hổ y xì đúc.
"Tao không muốn giết mày, nhưng mày nhất định phải lập tức mang theo người của mày rời thuyền, không thì tao vứt tên nhát gan này xuống thuyền trước."
Manggis nắm lấy cổ áo Eric nhấc cậu lên, người kia vốn nhỏ gầy, giờ phải nhón chân mới có thể tránh bị cổ áo siết chết.
Lộc Minh Trạch hoàn toàn không nhúc nhích: "Mày lấy một kẻ đã phản bội tao làm con tin áp chế tao, không thấy buồn cười hả, hay mày đã hết cách, ngoại trừ trò này, không còn cái nào khác!"
Hắn nói rồi xông về phía Manggis, đầu tiên đấm vào mặt gã, Manggis tránh thoát, Lộc Minh Trạch liền đạp một cú vào ngực, cú đạp này dứt khoát vững vàng đáp vào ngực gã. Hóa ra cú đấm kia chỉ là một động tác giả, vì để kéo Eric về, ngay khi hắn ra chiêu, đã kéo lấy cánh tay Eric, xách cậu lên tùy ý vung ra sau.
Eric cũng là người thường xuyên du tẩu bên bờ sinh tử, phản ứng khá nhanh nhẹn, vừa lúc thoát khỏi tay Manggis liền chạy trốn về phía Auston.
Auston đã sớm chuẩn bị sẵn sàng ngay khi Lộc Minh Trạch xông lên, y vốn là muốn giúp Lộc Minh Trạch thoát khỏi đám người bao vây hắn. Manggis chịu thiệt thòi trước Lộc Minh Trạch ngược lại càng đánh càng hăng, gã từ trước đến giờ không phục Lộc Minh Trạch, sau đợt tranh cử vị trí thủ lĩnh càng hận hắn hơn. Gã hận Lộc Minh Trạch có uy tín hơn gã, đặc biệt là khi đối phương trúng tuyển thủ lĩnh rồi trả về, dùng một lời nói dối vụng về nhường vị trí thủ lĩnh lại cho gã, việc đó cứ khiến Manggis canh cánh trong lòng.
Manggis là một người cực kỳ tự tin, tự tin đến mức tự đại, tự phụ, nhưng có lòng tự trọng mạnh mẽ, Lộc Minh Trạch làm như vậy, chắc chắn đã giáng một đòn nặng nề vào lòng tự trọng của Manggis, gã không thù dai mới là lạ.
2
Manggis biết thực lực của Lộc Minh Trạch, mỗi lần đánh nhau với hắn đều dùng toàn lực, không, phải là liều mạng, như một kẻ điên, chỉ cần có thể đánh bại Lộc Minh Trạch, gã thậm chí không thèm để ý có quậy đến chết người hay không. Thế nhưng chấp nhận cũng không phải là ý định của Manggis, khi gặp gỡ đối thủ mạnh mẽ, bản thân liền hiếu thắng, chiều hướng của sự việc không còn đi theo sự khống chế của ý chí bản thân nữa.
Có lẽ gã đã quên mất mục đích cuối cùng là đuổi Lộc Minh Trạch xuống thuyền, hiện tại gã chỉ muốn đánh bại hắn, đánh bại hắn, đánh bại hắn!
Song Lộc Minh Trạch không giống vậy, ban đầu hắn học công phu để cường thân kiện thể, mặc dù sau này công phu đó đều dùng để giết người, nhưng hắn vẫn tự khống chế bản thân
- đánh người có thể, hại người cũng được, nhưng sẽ không chiêu nào chiêu nấy trí mạng, đặc biệt là khi đối phương là người Nam thành, Lộc Minh Trạch vô thức kìm lại mấy phần.
Điều này sẽ đưa đến một cục diện rất kỳ diệu, rõ ràng bị đánh nhiều hơn là Manggis, bị thương nhiều hơn cũng là gã, nhưng dường như gã có thể bất phân thắng bại với Lộc Minh Trạch.
Lộc Minh Trạch bị Manggis cuốn lấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!