Chương 31: Cậu Trước Đây Từng Thử Với Omega Chưa?

Lộc Minh Trạch bởi vì say rượu mà ngày hôm sau dậy trễ, vừa mở mắt, mặt trời đã buông xuống phía tây cửa sổ, dựa theo góc chiếu sáng của mặt trời trên sao Snow mà tính, thì đã gần một hoặc hai giờ chiều...

Hắn từ trên giường bò dậy, mắt thấy hôm nay không thể mở hàng buôn bán, liền rửa mặt rồi bắt đầu dọn dẹp chuẩn bị ngày mai đi mua lương thực.

Về phần Auston đi đâu, hắn không quan tâm mấy, người này rất quyết đoán, thân thủ cũng không kém, sẽ không thể bị người khác bắt nạt như Eric.

Nghĩ đến Eric, động tác thu dọn đồ đạc của Lộc Minh Trạch chợt khựng lại, hắn tỉ mỉ suy nghĩ những gì Eric nói hôm qua, quả nhiên cảm thấy có chút kỳ quái. Cậu ta như ám chỉ nếu hắn không tham gia thảo luận, Manggis sẽ bỏ qua buổi thảo luận mà dời thời gian thu lương thực sớm lên nửa tháng, lại còn không thông báo cho hắn.

Cứ thấy đây là một âm mưu!

Lộc Minh Trạch không đoái hoài tới việc thu dọn đồ đạc nữa, lấy một bao quần áo từ trong tủ, trực tiếp đeo lên lưng ra ngoài. Auston lúc này vừa mới chạy vào sân, y vẫn đang ngồi trên con xe máy của Lộc Minh Trạch, thấy Lộc Minh Trạch liền hỏi: "Cậu muốn ra ngoài?"

Lộc Minh Trạch không giải thích nhiều với y, đẩy cả xe lẫn Auston ra cổng: "Quay đầu! Tới ngã ba!"

Auston rất nghe lời quay đầu xe lại: "Tôi không biết ngã ba ở đâu."

"Tôi chỉ cho."

Lộc Minh Trạch vừa leo lên xe vừa lớn tiếng dặn Thượng Tá trông nhà, hắn ôm lấy eo Auston, bật ngửa về phía sau xoay tay khóa cổng, sau đó nói: "Trước qua nhà dì, nói một tiếng, đỡ phải để chó ngốc chết đói."

Auston nhìn Lộc Minh Trạch từ kính chiếu hậu, quay đầu xe chạy về hướng nhà Wood: "Muốn dừng xe không?"

"Không cần, những năm qua tôi đều ra ngoài thu lương thực, năm nay chỉ sớm hơn mà thôi, chúng tôi có cách ám hiệu, chạy xe tới gần cửa sổ."

Auston gật đầu, sau đó đạp chân ga phóng tới nhà Wood. Vừa đến gần cửa sổ, Lộc Minh Trạch ném một ống kim loại chừng một ngón tay qua cửa sổ nhà Wood, rồi chỉ hướng ngã ba bảo Auston rời đi.

"Đột nhiên gấp gáp như vậy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Lộc Minh Trạch cau mày, tóc của hắn bị gió thổi không ngừng phất phơ trong gió, hắn sực nhớ mình quên đội mũ, da đầu sắp bong ra rồi.

Lộc Minh Trạch từ đằng sau Auston thò đầu ra nhìn tình hình con đường phía trước, giải thích: "Cảm giác chuyện không đơn giản như vậy, Eric tối hôm qua đặc biệt chạy tới nói cho tôi năm nay thời gian thu lương thực sớm hơn, tôi liền cảm thấy hơi kỳ quái, Manggis nếu quả thật muốn giấu tôi sửa lại thời gian thu lương thực, gã có thể cũng sẽ không để Eric ra khỏi nhà, tôi qua lại với gã mấy năm nay, quá rõ gã là ai... Phụt! Phì phì phì! Thứ gì vậy!

Dính vào mặt tôi!"

Auston trên đầu mang mũ bảo hiểm, không cảm giác được gì, liền bảo Lộc Minh Trạch nằm úp sấp ở phía sau y: "Tuyết ở đây trở nên xốp, không nên phơi đầu ra ngoài."

Lộc Minh Trạch ở phía sau y rụt cổ, nghe Auston miêu tả lại liếc một cái: "Vậy hẳn là gần tới ngã ba rồi, chỗ ngã ba khá ít người ở, có lẽ tuyết không bị dẫm lên."

Auston liếc nhìn kính chiếu hậu, phát hiện Lộc Minh Trạch đã triệt để nấp phía sau y, ngẩng đầu nhìn về phía trước: "Tại sao cậu lại sốt sắng thu lương thực đến vậy, hằng năm chỉ có thể đi lậu một lần?"

"Tiện nghi chỉ có lần này, sau này phải mua vé chợ đen... Anh theo tôi ra ngoài một lần là biết."

Lộc Minh Trạch trốn sau lưng Auston, gió tuyết cơ bản thổi không tới hắn, lúc này hắn mới phát hiện người này thế mà... to hơn hắn? Lộc Minh Trạch trong lòng , lúc này mà còn nghĩ lung ta lung tung...

1

"Mà nói, khi sáng anh lái xe tôi ra ngoài làm gì vậy."

Auston cười: "Biết rõ còn cố hỏi."

Lộc Minh Trạch hừ hừ nói: "Anh dùng đồ của tôi chẳng khách khí chút nào ha... Người bạn của anh thế nào rồi."

"Vẫn còn trong tình trạng hôn mê, cả ngày truyền dịch. Quan tâm cậu ấy làm gì."

Lộc Minh Trạch bĩu môi, lười đáp. Auston cứ như được mở máy hát: "Lại nói, tôi có một vấn đề muốn hỏi cậu."

"Không nghe! Không trả lời!"

Auston nói tiếp: "Trước đây cậu từng thử với Omega chưa?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!