Chương 45: (Vô Đề)

Tô Cẩm vừa về đến phòng, trên điện thoại di động đã có thêm một khoản tiền tới.

Cô có chút kinh ngạc, không nghĩ tới hành động của Lục Chi Ninh vẫn rất nhanh, bây giờ đã chuyển tiền rồi.

Hơn nữa số tiền kia Lục Chi Ninh chuyển dứt khoát, trực tiếp chuyển hai ngàn vạn, so với giá đã nói trước đó còn nhiều hơn năm trăm vạn.

Ngay sau đó, Lục Chi Ninh gửi tin nhắn tới.

[ Lục Chi Nin: Năm trăm vạn còn lại là chi phí để Tô quán chủ đưa Dạ Linh đi đầu thai. ]

Tô Cẩm vui mừng khẽ cười, Lục Chi Ninh này vẫn rất thức thời.

Rất tốt, về sau nếu có chuyện gì khác, có thể thường xuyên hợp tác!

Cô rất thích kiểu khách hàng thoải mái lại thẳng thắn dứt khoát như này, hơn nữa thái độ nhận sai cũng vô cùng tốt, không giống có người, rõ ràng đã sai, vẫn còn ương ngạnh nghiêm mặt không chịu thừa nhận, vịt chết mạnh miệng.

Trong quán rượu, Lục Chiêu Dật dường như đã già thêm mấy phần: "Lát nữa chú sẽ nói lại những chuyện đã xảy ra với cha mẹ cháu, cháu không cần ở đây canh chừng chú nữa, chú không có vấn đề gì, cháu đi nghỉ ngơi đi."

Ông ta còn chưa đến mức giống như trước đây, không chấp nhận được tin tức Dạ Linh qua đời, tinh thần sa sút đồi phế.

Lục Chi Ninh không miễn cưỡng ở lại, cùng Sở Lâm trở về căn phòng cách vách.

Sở Lâm hơi xúc động nói thầm: "Được rồi, xem ra chú hai của anh đối với anh cũng không tệ lắm, không giống người mẹ kế kia của em, là thật sự muốn ***** em."

Lục Chi Ninh khẽ vỗ bờ vai của anh ta: "Lần này xảy ra chuyện lớn như vậy, anh đoán chừng cha mẹ anh sẽ đến Thanh Thành, cậu có muốn đi cùng với chúng ta hay không?"

Sở gia mặc dù tốt, nhưng suy cho cùng không quá thích hợp với Sở Lâm.

Cha Sở Lâm mặc dù không tệ với anh ta, nhưng lại quá phóng túng đối với Sở Lâm, từ đầu đến cuối chưa từng tận tình dạy bảo.

Mà những người khác của nhà họ Sở, càng ước gì Sở Lâm trở thành một tên phế vật.

Sở Lâm lắc đầu: "Không được, hiện tại ấy à, em đã có mục tiêu mới."

"Mục tiêu gì?" Đáy mắt Lục Chi Ninh hiện lên ý cười, ngoại trừ sống phóng túng, còn có thể có mục tiêu gì khác?

Sở Lâm tự hào hất cằm: "Em dự định sau này đi theo Tô quán chủ! Em cũng phải nỗ lực trở thành thế ngoại cao nhân như Tô quán chủ!"

Lục Chi Ninh một lời khó nói hết liếc nhìn Sở Lâm một cái: "…"

Thế ngoại cao nhân?

Dựa vào dáng vẻ này của Sở Lâm còn muốn trở thành thế ngoại cao nhân?

Lục Chi Ninh cười có chút ý vị thâm trường, Sở Lâm nhất thời đã thấy được sự chế giễu từ trong ánh mắt của anh ta.

Sở Lâm lập tức trịnh trọng nói: "Em nghiêm túc đó!"

Lục Chi Ninh thở dài: "Được được được, cậu nghiêm túc, anh rất xem trọng cậu, anh tin rằng cậu có thể." Thấy Sở Lâm xù lông, Lục Chi Ninh dùng giọng điệu dỗ trẻ con để dỗ dành anh ta.

Sở Lâm: "…" Phi! Lục Chi Ninh cũng đang qua loa!

Lời nói này một chút cũng không thật tâm!

Nhưng lúc trước quả thực bản thân mình đã làm nhiều chuyện hoang đường, đột nhiên trở nên nghiêm túc như vậy, đại khái cũng không có sức thuyết phục gì cả.

Trong lòng Sở Lâm lặng lẽ suy tư, anh ta quyết định, về sau nhất định sẽ cố gắng làm người, nỗ lực đi theo Tô quán chủ học tập!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!