Kẻ sau màn, tính toán rất sâu 1
"Được, Tô quán chủ."
Mọi người phối hợp gọi một tiếng.
Lúc này Lục Chi Ninh đã xác định được không phải chú Hai cố ý hại anh ta, anh ta mới thở phào nhẹ nhõm.
Anh ta biết chú Hai không phải là loại người như vậy, chỉ là cái người ở sau lưng này, tâm tư thật sự quá ác độc.
Thấy Lục Chiêu Dật vẫn mờ mịt không hiểu đã xảy ra chuyện gì, Lục Chi Ninh kể lại ngắn gọn những gì anh ta đã trải qua.
Lục Chiêu Dật nghe đến tê dại cả da đầu.
Ông ta ngàn vạn lần không nghĩ tới, đằng sau chuyện này lại có nhiều khúc mắc đến như vậy!
Ông ta bị lừa cũng không sao, nhưng suýt nữa lại hại chết cháu của mình…
Mặt mũi Lục Chiêu Dật tràn đầy ảo não.
Lục Chi Ninh trấn an mấy câu, vẻ mặt phức tạp: "Loại chuyện này chúng ta cũng không thể khống chế được."
Ai cũng không muốn gặp phải đại sư giả mạo…
Một lúc sau, Lục Chiêu Dật lại nhìn về phía Tô Cẩm: "Tô đại…Tô quán chủ." Suýt chút nữa đã gọi tên Tô đại sư rồi, cũng may ông ta cơ trí nhớ lại câu mà Tô quán chủ vừa nói kia.
"Tô quán chủ, ngài lợi hại như vậy, ngài xem chuyện của Tiểu Linh…có thể giải quyết được không?"
Thật ra trong lòng Lục Chiêu Dật vẫn còn một tia lo lắng, cô bé này tuổi tác còn quá trẻ, thật sự nhìn không giống với mấy đại sư tiên phong đạo cốt bình thường.
Nhưng mà…Lục Chi Ninh đã nói như vậy, Nguyên Tam gia cũng ở bên cạnh bổ sung thêm.
Cho dù Lục Chi Ninh có bị lừa thì vẫn còn có Nguyên Tam gia mà, cho nên Lục Chiêu Dật suy nghĩ, có lẽ là mình thật sự không biết nhìn người.
Hơn nữa vị quán chủ này còn là người xử lý chuyện của Lục Chi Ninh.
Nghĩ như vậy, tia lo lắng trong lòng Lục Chiêu Dật cũng giảm bớt không ít.
Phải, nhất định là do mình không có mắt nhìn người!!!
Tô Cẩm nhìn về phía nữ quỷ đang đau khổ không thôi ở trong góc.
"Cô ta trúng phải nhiếp hồn thuật của đạo sĩ kia, hồn phách cô ta không ổn định, ký ức bị xoá đi một phần."
"Vậy có biện pháp gì giúp cô ấy không?" Lục Chiêu Dật lo lắng hỏi.
Tô Cẩm quay đầu lại, hướng về phía Nguyên Cảnh khẽ quơ một cái, lấy đi một sợi tử khí ở trên người anh.
Ngay tức khắc, Tô Cẩm đem sợi tử khí màu đen kia đánh vào trên người nữ quỷ.
Trong mắt mấy người Lục Chiêu Dật, đương nhiên không nhìn thấy sợi tử khí kia. Bọn họ chỉ thấy tay Tô Cẩm giật một cái, sau đó cảm giác thống khổ của Tiểu Linh giảm bớt lại.
Thấy thế, trong lòng Lục Chiêu Dật càng kinh hãi hơn.
Vị Tô quán chủ này quả nhiên là một thế ngoại cao nhân!
Bây giờ quyết không thể trông mặt mà bắt hình dong được nữa!
Suýt chút nữa ông ta đã bỏ lỡ một vị đại sư chân chính, cũng may ông ta đã bình tĩnh lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!