Chương 40: (Vô Đề)

Đường tình chưa đứt thì duyên chưa hết 1

Tô Cẩm suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Cô còn nhớ rõ mình chết thế nào không?"

Trên khuôn mặt trắng bệch của nữ quỷ hiện lên một vòng mờ mịt, cô ta lắc đầu: "Không, tôi không nhớ."

Thấy nữ quỷ lắc đầu, Lục Chi Ninh lập tức nhìn về phía khác, phảng phất như nhìn thấy cái gì đó rất đáng sợ.

Sở Lâm thừa cơ chế nhạo một câu: "Anh họ có gì mà phải sợ chứ? Tốt xấu gì hai người cũng đã gặp nhau mấy lần, không phải cô ta chỉ lắc đầu thôi sao?"

Một giây sau.

Sở Lâm liền thấy cái đầu của nữ quỷ bị rơi xuống đất.

Sở Lâm: "! ! !" A a a a a a!

Quá đáng sợ!

Sở Lâm hoảng hốt sợ hãi ôm chầm lấy Lục Chi Ninh, anh ta vẫn còn con nít mà, tại sao lại phải để anh ta nhìn thấy những cái này chứ?

Sở Lâm khóc chít chít đối mặt với Lục Chi Ninh, hai người từ trong mắt đối phương nhìn thấy bi thương cùng thống khổ.

Nữ quỷ có chút xấu hổ, sau khi đặt đầu về vị trí cũ, áy náy hướng về phía Sở Lâm và Lục Chi Ninh cười cười: "Ngại quá, tôi sẽ chú ý hơn."

Hai anh em vừa mới bình tĩnh lại, lại không cẩn thận đối mặt với nụ cười của nữ quỷ…

Sau đó hai người ôm nhau chặt hơn… Tôi van xin cô đừng có cười với tôi nữa mà!

Tô Cẩm nhìn chằm chằm nữ quỷ lại hỏi: "Cô có còn nhớ mình tên là gì không? Mà người mà cô gọi là anh Lục tên thật là gì?"

Nữ quỷ do dự một lúc, sau đó lại lắc đầu, thận trọng trả lời: "Tôi *****̃ng không nhớ…" Dường như cô ta không nhớ ra được cái gì hết.

"Tôi chỉ nhớ rằng anh Lục từng nói muốn cưới tôi, cùng với khí tức của anh Lục, cái khác thì…" Giống như có một màn sương trắng bao phủ, rõ ràng cô ta ở rất gần với những ký ức đó nhưng chỉ là cô ta không thể nhớ ra.

Trên mặt Tô Cẩm cũng lộ vẻ kinh ngạc: "Xem ra cái kẻ gắp lửa bỏ tay người kia cũng rất lợi hại đấy."

Làm mơ hồ ký ức của nữ quỷ, khiến cho nữ quỷ chỉ nhớ rõ khí tức của Lục Chi Ninh, sau đó để Lục Chi Ninh thay thế anh Lục thật kia trở thành vong hồn dưới tay nữ quỷ!

Bằng cách này, một mũi tên bắn trúng hai con chim, không chỉ có thể giải quyết được phiền phức của anh Lục thật mà còn có thể giải quyết được Lục Chi Ninh này.

Nguyên Cảnh cũng từ mấy câu nói này mà suy đoán ra không ít tin tức.

Anh nhìn về phía Tô Cẩm: "Lúc trước cô có nói là sẽ tặng cho Lục Nhị tiên sinh một điều bất ngờ nho nhỏ, cô định làm cái gì thế?"

Tô Cẩm cong cong khóe mắt, từ khóe miệng tràn ra ý cười mang theo mấy phần nghịch ngợm.

Đã nói là điều bất ngờ nho nhỏ rồi, vậy khẳng định không thể để cho Nguyên Cảnh biết!

Lục Chi Ninh hiện tại *****̃ng đã thả lỏng hơn rất nhiều, anh ta xác thực đã thấy được sự lợi hại của Tô Cẩm. Chỉ vỏn vẹn một tấm bùa thôi mà đã có thể chấn nhiếp nữ quỷ, khiến cho nữ quỷ yên tĩnh nghe lời, giống như một nhóc đáng thương, hoàn toàn khác so với lúc đối mặt với anh ta.

Cái này đủ để chứng minh, Tô Cẩm rất lợi hại.

Thậm chí còn lợi hại hơn cả anh ta tưởng tượng.

Lục Chi Ninh thở dài, có chút xấu hổ nói lời xin lỗi Tô Cẩm: "Tô quán chủ, thật xin lỗi, là tôi lúc trước đã trông mặt mà bắt hình dong, hiểu lầm cô."

Tô Cẩm không thèm để ý khoát tay: "Không sao, mặc dù tuổi tác của tôi còn nhỏ nhưng tôi hiểu được rất nhiều thứ. Mà con người trên đời này phần lớn đều thích trông mặt mà bắt hình dong, Lục thiếu gia nhận thức sai lầm nhanh như vậy, hơn nữa thái độ cũng rất thành tâm, chỉ như vậy thôi là đã hơn rất nhiều người rồi."

Lục Chi Ninh bị cô nói như vậy, càng thêm ngượng ngùng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!