Trong mắt Sở Lâm, chuyện này đều đã phơi bày ra rồi, việc này trăm phần trăm có liên quan đến chú hai của Lục Chi Ninh.
Mẹ kế kia của mình, bình thường cũng là không lộ ra ngoài, chưa từng va chạm gì với anh ta, nhưng kết quả thì sao? Còn không phải ở sau lưng tìm người hại anh ta à?
Bây giờ, ai còn không biết diễn kịch?
Sở Lâm có lòng nhắc nhở: "Nhìn người không thể chỉ nhìn bề ngoài, anh cũng không nghĩ một chút, cách đối nhân xử thế bình thường của người mẹ kế kia của em như thế nào, còn không phải dỗ dành nịnh nọt toàn bộ người nhà họ Sở hay sao?"
Lục Chi Ninh nhíu mày, không nói tiếp.
Tô Cẩm nói một cách sâu xa: "Hại anh cũng không nhất định là vì tiền, khả năng có các loại lý do khác."
Nguyên Cảnh không do dự, trực tiếp phân phó Nguyên Thất điều tra động tĩnh gần đây của chú hai Lục.
Vừa điều tra, không bao lâu Nguyên Thất đã cầm tư liệu liên quan tới chú hai Lục đến, xem xét trên tư liệu, vị Lục Nhị tiên sinh này, quả thực tồn tại vấn đề rất lớn.
Hơn nữa điểm mấu chốt nhất ở chỗ, Lục Nhị tiên sinh bây giờ đang ở Thanh Thành!
Ông ta đến Thanh Thành sớm hơn so với Lục Chi Ninh một ngày, bây giờ đang ở quán rượu nào đó của Thanh Thành.
Lục Chi Ninh rất không hiểu: "Ông ta đến Thanh Thành làm cái gì?"
Nguyên Cảnh thản nhiên liếc mắt nhìn anh ta: "Vấn đề này, vậy phải hỏi ông ta rồi."
Căn cứ vào bản điều tra, vị Lục Nhị tiên sinh này, sau khi vào quán rượu, cũng không rời khỏi đó, vẫn luôn ở trong quán rượu.
Tô Cẩm cơ trí bắt lấy một vấn đề mấu chốt: "Ông ta biết anh đến Thanh Thành không?"
Lục Chi Ninh nhẹ gật đầu: "Biết."
Chuyện đến Thanh Thành này, vài ngày trước đã được quyết định rồi.
Chủ yếu cũng là cha mẹ anh ta không yên lòng về Sở Lâm, mẹ của Sở Lâm qua đời sớm, bình thường, mẹ ruột mình vẫn luôn nhớ tới đứa cháu ngoại Sở Lâm này, sợ anh ta phải chịu uỷ khuất ở Sở gia.
Thư Vân vừa có một chút biến động nhỏ, mẹ anh ta đã vô cùng lo lắng.
Ai, kết quả Thư Vân này, thật đúng không phải người tốt.
Người dì đáng thương qua đời sớm, không phải vậy thì Sở Lâm cũng không cần phải chịu sự uỷ khuất này.
Chỉ là lúc này, Lục Chi Ninh không còn tâm tư suy nghĩ đến chuyện của Sở Lâm, chuyện của mình còn chưa được giải quyết, việc này dính đến chú hai Lục vì thế trở nên càng khó giải quyết hơn.
Tô Cẩm sờ lên cằm, hơi suy tư, khuôn mặt xinh đẹp lộ ra nụ cười có mấy phần xấu xa.
"Không bằng chúng ta tặng cho chú hai của anh một niềm vui bất ngờ nho nhỏ đi."
Lục Chi Ninh: "?"
Mặc dù Sở Lâm không hiểu ý tứ trong lời nói này, nhưng anh ta cảm thấy, nhất định có trò vui để xem.
"Tô Đại sư, cô xem việc này, tôi có thể tham gia không? Tôi cũng muốn có thêm kiến thức."
Tô Cẩm vẫn rất hài lòng đối với Sở Lâm, đứa nhỏ này xem xét cũng có thể chiêu tài: "Có thể, dẫn anh đi cùng."
Nguyên Cảnh tất nhiên là không cam lòng lạc hậu, Sở Lâm cũng đã đi theo, anh khẳng định cũng phải theo tới: "A Cẩm , tôi đi cùng cô."
Mấy người kinh ngạc nhìn sang anh.
Nguyên Cảnh chững chạc đàng hoàng nói: "Cô cũng biết, tình hình của tôi không tốt lắm, đi theo bên cạnh cô, tôi mới an tâm."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!