Ai sẽ là quỷ xui xẻo đêm nay 1
Chuyện của nhà dì Hứa chỉ là một chuyện nhỏ, sau khi giải quyết xong, Tô Cẩm lại quay về nhà Vu gia ở bên cạnh.
Tô Cẩm đẩy cửa ra, chỉ thấy Vu Nhã và mẹ Vu Nhã đang đứng đó, so với lúc nãy thì bây giờ bọn họ đã bình tĩnh hơn rất nhiều rồi.
Mẹ Vu bước tới trước một bước, trịnh trọng nói: "Đại sư, tôi còn chưa kịp hỏi tên ngài. Nếu có kiếp sau tôi nhất định…"
"Tiện tay mà thôi, không đáng nhắc đến." Tô Cẩm có chút khiêm tốn nói.
Cô chẳng qua chỉ làm những chuyện nằm trong khả năng của mình.
Tô Cẩm suy nghĩ một lúc rồi nói thêm: "Hai người cứ gọi tôi là Tô quán chủ thì tốt hơn." Cô vẫn chưa quen với danh xưng đại sư này, hơn nữa vừa nghe tới hai chữ đại sư cô sẽ nghĩ ngay tới mấy kẻ giả danh lừa bịp.
Mẹ Vu cười nói: "Cảm ơn Tô quán chủ."
"Tô quán chủ, mẹ của tôi sẽ như thế nào…" Vu Nhã nhịn không được hỏi.
Mẹ Vu lập tức nhìn Vu Nhã: "Tiểu Nhã, mẹ có thể gặp lại con là đã không dám mong gì hơn nữa rồi. Đừng gây thêm phiền phức cho Tô quán chủ."
Trước tiên là cứu con gái bà ấy, bây giờ lại để cho hai mẹ con gặp nhau, sao còn dám có thêm yêu cầu khác?
Cho dù là linh hồn tan biến hay là không có kiếp sau thì bà ấy cũng không hề hối tiếc.
Thấy Vu Nhã lo lắng như thế, Tô Cẩm nghĩ có lẽ lời nói của mình đã khiến họ hiểu lầm rồi.
"Thật xin lỗi, có lẽ lời nói của tôi không đủ rõ ràng. Mẹ của cô quả thật không còn nhiều thời gian là bởi tôi phải đưa bà ấy đi đầu thai. Tôi phải giúp bà ấy đầu thai trước khi linh hồn bà ấy tiêu tán, khi đó mới có thể có kiếp sau được." Tô Cẩm bình tĩnh nói.
Vu Nhã lập tức kích động: "Tô quán chủ, ý cô là mẹ tôi còn có thể đầu thai được sao?"
Vu Nhã vui mừng khôn xiết.
"Đại ân đại đức của Tô quán chủ, Vu Nhã không thể báo đáp được…Tôi, tôi xin được dập đầu thêm mấy cái."
Mẹ Vu cũng quỳ xuống theo.
Vu Nhã nhanh chóng quỳ xuống dập đầu, bây giờ cô ta chỉ là một con quỷ, không có tiền cũng không có bảo bối gì, căn bản không thể đáp tạ được Tô quán chủ. Ngoại trừ cảm kích và dập đầu đước mặt Tô quán chủ ra thì cô ta thật sự không biết mình còn có thể làm gì.
Tô Cẩm vừa định mở miệng khuyên thì thấy động tác Vu Nhã quá mạnh, không cẩn thận đập ra một lỗ thủng trên đầu.
Tình cảnh đột nhiên trở nên lúng túng.
Vu Nhã hoảng hốt xin lỗi: "Thật xin lỗi Tô quán chủ, tôi không cẩn thận làm cô sợ rồi…"
Tô Cẩm bất đắc dĩ đưa tay phất qua trên đỉnh đầu cô ta, trong phút chốc đầu cô ta đã trở lại nguyên vẹn không tổn hại.
Lúc này, thân thể mẹ Vu cũng bắt đầu lơ lửng trong không trung, toàn thân quỷ cũng dần dần trở nên trong suốt.
Tô Cẩm vung tay lên, một cánh cửa đột nhiên xuất hiện trong hư không.
Thân thể mẹ Vu không thể cử động, không còn khống chế được biến hóa thân thể mình. Tô Cẩm chậm rãi nâng tay lên, một luồng ánh sáng màu vàng kim tuôn ra từ ngón tay của của cô.
Ánh sáng dần dần chiếu vào trên người mẹ Vu, ngay sau đó, mẹ Vu bước vào trong cánh cửa kia.
Mẹ Vu chỉ kịp quay đầu nhìn lại Vu Nhã.
Tô Cẩm nhìn Vu Nhã nhắc nhở: "Mẹ cô đã đi đầu thai rồi, cô có muốn đi đầu thai cùng bà ấy không?"
Vu Nhã do dự vài giây: "Tôi, tôi cũng muốn tìm cơ hội báo đáp ân tình của Tô quán chủ…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!