Chương 11: Dị Ứng Thật Đáng Sợ!!!

Ủa? Cái gì thế này? Nứt mạnh máu...?

"Đau quá! Đau quá! Đau quá! Quá đau luôn!!!"

Lạy chúa, nó đau khủng khiếp. Cảm giác đau đớn này nếu phải miêu tả bằng lời thì... nó vô cùng fantastic ấy! Không những đau về mặt thể xác mà thậm chí nó còn đau về mặt tinh thần!

Trời ạ, nhìn này... tay tôi nó đang nứt ra này! Đau! Thật sự rất rất rất đau!

A

-Ai đó cứu tôi với!

"Tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này chứuuuuuu!!!!!"

Như vậy là đã một năm trôi qua rồi sao...

(.............)

Tôi nhìn qua cái người bên cạnh.

Anh trai Danker giờ đây... trông không khác gì một khối cơ bắp di động.

"Cô nhìn gì vậy."

"Không có gì không có gì... tôi chỉ đang tự hỏi... à mà thôi."

"Nà, đừng có ấp úng như vậy. Cô làm ta bận tâm đấy."

À không... chỉ là tôi cảm thấy vô cùng tò mò.

Nói sao nhỉ? Hiện tại, anh trai Danker đã trở nên mạnh khủng khiếp luôn rồi.

Đi đến hầm ngục nào là anh clear luôn hầm ngục đó. Giáp và Vũ khí cũng liên tục được tôi nâng cấp và phù thêm phép thuật mới. Chỉ sổ có lẽ cũng đã vượt qua con số 5000. Vậy thì tại sao... anh trai đây vẫn giữ tôi ở lại?

Nói không ngoa chứ... tôi chỉ toàn làm ngáng chân anh trai Danker thôi.

Trong túi ma thuật của anh trai Danker cũng đã có đầy đủ thuốc do tôi chế tạo rồi. Nào là thuốc hồi phục, nào là thuốc tăng cường sức mạnh, nào là thuốc gia tăng tốc độ, vân vân và mây mây... Nếu chừng đó mà anh vẫn chưa đánh bại được Dũng Sĩ và Ma Vương...

(... ừm... tôi nghĩ anh nên từ bỏ thì hơn.)

Cho nên nhé, chiếc vòng cổ này... Vâng đúng vậy là nó đấy.

"Cô chỉ vào vòng cổ là có ý gì?"

"... a ha ha... tôi nghĩ là cũng đã đến lúc anh nên giải trừ nó ấy mà..."

"Ta đã nói rồi. Sau khi đánh bại ma vương, ta sẽ giải trừ nó."

Anh trai Danker thở dài mệt mỏi như đang thể hiện rằng anh ta đã chán nhắc đi nhắc lại chuyện này.

Bộ anh tưởng tôi muốn nhắc lại chuyện cũ à! Anh nghĩ gì mà bắt một cô gái chân yếu tay mềm như tôi tham gia vào trận chiến man rợ với Ma Vương chứ?!

"Để tôi nhắc lại nhé, tôi sẽ không chiến đấu với ma vương đâu."

"Sao cũng được, nhưng cô phải đi theo ta."

... gì thế? Không lẽ... anh ta đã bắt đầu...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!