Chương 24: + Chương 44

12/02/2021

Edit: Nhật Nhật

...

Văn Tinh Diệu cảm thấy kỳ lạ, thử hỏi một câu: "Cậu tìm cậu ấy là vì chuyện gì? Nếu lần sau cậu ấy online, tôi chuyển lời giúp cho."

Hai người bọn họ ở ngay sát cạnh nhau, chuyển lời hay muốn nhắn nhủ gì rất thuận tiện.

Mạc Tụng đang định nói cho Văn Tinh Diệu, nhưng lại đột nhiên nghĩ đến, người này cũng chỉ là bạn tốt trong game của [Lê Bạch] mà thôi, không chắc đã biết thân phận thật ngoài đời của [Lê Bạch]. Nếu y cứ thế tông tốc nói hết cho [Yêu Tinh], liệu có khiến [Lê Bạch] không vui không nhỉ?

Tuy y không dám khẳng định một trăm phần trăm, rằng [Lê Bạch] chính là người thiết kế Bạch Lê, nhưng cũng không thể tùy tiện nói suy đoán này với người khác được, đây là quyền riêng tư của đối phương.

Mạc Tụng nuốt lời chuẩn bị nói ra khỏi miệng xuống, qua loa lấy lệ đáp một câu: "Vậy... Mà thôi, cũng không phải chuyện gì quan trọng, chỉ là tôi có chuyện muốn thảo luận với [Lê Bạch] chút thôi."

Văn Tinh Diệu đụng phải đinh mềm, trên mặt cũng không có phản ứng gì quá lớn, gật đầu nói mình còn có việc, tạm biệt với Mạc Tụng, tiếp tục đi đến đích đến ban đầu. Mạc Tụng cũng không để ý, trái lại còn nhẹ nhàng chào hỏi, bản thân thì chậm rãi đi về phía sân nhà Bạch Lê, moi từ trong ba lô ra một khối đá lớn, kê xuống đất để ngồi, chờ Bạch Lê login.

Khà khà, cái này là kinh nghiệm y học được của anh đại [Yêu Tinh], lần trước đối phương khiêng cái cọc gỗ mọc nấm kia về, nghe đâu là vì cảm thấy trong sân nhà mình còn thiếu một cái ghế ngồi.

Nếu giờ mà [Yêu Tinh] chưa đi, thấy cảnh này, lại nhớ đến chuyện xấu hổ nhà mọc đầy nấm hôm đó, sợ là sẽ tức điên mất. May mà người đi rồi.

Liếc mắt nhìn cánh cửa nhà đóng chặt trong sân của Bạch Lê, Mạc Tụng âm thầm tự cổ vũ cho mình, hôm nay, y nhất định phải chờ được người login!

Còn ở bên kia, Văn Tinh Diệu chào tạm biệt Mạc Tụng xong thì chậm rãi đi tiếp. Nếu cẩn thận nhìn kỹ nét mặt hắn, có thể phát hiện hai mắt hắn bây giờ mờ mịt, lông mày hơi nhíu, hoàn toàn không đặt sự chú ý lên hai bên đường, mà giống như đang nghĩ gì lung lắm.

Hôm nay lên game xong, Văn Tinh Diệu vẫn bỏ ra hai phút suy nghĩ về bản thân trong hình dáng con non, rốt cuộc hắn đang ở đâu, tại sao lâu như vậy rồi mà vẫn không thể làm ý thức con người của mình tỉnh lại,

Ngay lúc này, hắn nghe thấy nhà Bạch Lê cách vách có tiếng mở cửa, trong lòng vui vẻ muốn ra ngoài nói chuyện với người ta đôi câu. Hai ngày này rõ ràng bọn họ vẫn lên game đều, nhưng lại vội vàng việc riêng của mỗi người, rất ít khi có cơ hội ở cùng một chỗ, nhiều lắm cũng chỉ là ở trên đường gặp mặt thì chào nhau một câu.

Nhưng ngay khi tay vừa đặt lên chốt cửa, trong đầu như có ánh sáng lóe qua, Văn Tinh Diệu đột nhiên tỉnh ngộ, nghĩ tới một khả năng. Liệu có thể là... Sở dĩ hắn ngay ngày đầu tiên game ra mắt đã xuất hiện ở đây, thực ra có quan hệ rất lớn đến Bạch Lê.

Đổi một cách giải thích khác, trực tiếp hơn chút thì chính là, liệu có phải... Bản thân trong thời kỳ con non, đang ở chung với Bạch Lê không?

Bằng không thì làm sao giải thích được chuyện, lúc game vừa mới đăng tải lên web, ngoại trừ Bạch Lê cũng chỉ có hắn ở trong game. Làm sao giải thích được việc, thời gian hai người họ online lại gần như trùng khít, Bạch Lê login hắn login, Bạch Lê logout, một lúc sau hắn cũng nhất định logout?

Mặc dù suy diễn như vậy có hơi khó tin, nhưng Văn Tinh Diệu cảm thấy, đây là suy đoán có tính khả thi cao nhất lúc này. Đúng, cần tìm thời gian hỏi thăm Bạch Lê một chút, tốt nhất là có thể biến suy đoán này trở thành hiện thực.

Nghĩ đến đây, Văn Tinh Diệu nhẹ nhàng thở ra một hơi. Lấy hiểu biết của hắn về Bạch Lê trong khoảng thời gian này, đối phương nhất định là một người hiền lành, dễ gần, là người thiết kế game lại cư xử rất hào phóng, tất cả các đạo cụ trong khu mua sắm người chơi đều có thể mua được... Nói thế nào thì, sự an toàn của hắn có thể đảm bảo.

Giờ đã có suy đoán, cũng có tính toán, thứ duy nhất cần chờ chính là không biết lần tới Bạch Lê login là khi nào. Nhưng mà Văn Tinh Diệu cảm thấy, mình sẽ không phải chờ quá lâu, vì cho đến tận bây giờ, hắn cũng không bị cưỡng chế logout, nếu hắn đoán không nhầm, chắc lúc này Bạch Lê vẫn còn ở trong khoang trò chơi, có lẽ cậu chỉ out một chút để lướt mạng vũ trụ thôi?

Hắn nhớ hạt giống Bạch Lê gieo trong ruộng là lúa mì, như vậy chỉ khoảng một tiếng nữa, cậu sẽ đăng nhập lại.

Thời gian có chút như vậy, hắn chờ được. Văn Tinh Diệu mở khu mua sắm trong game ra xem lướt một lượt, tìm đồ mình cần.

Mặc dù nói sau khi học tập kỹ năng sinh hoạt, phu nhân trưởng thôn sẽ tặng miễn phí một bộ công cụ sơ cấp, kỹ năng câu cá sẽ được tặng một cái "Cần câu thường", nhưng công cụ có chứa chữ thường bên trong, dễ hỏng hóc không nói, lúc dùng cũng có cảm giác không thuận tay, Văn Tinh Diệu không thích lắm.

[ Túi dụng cụ câu cá: Có thể mở ra ngẫu nhiên một trong số  các loại cần câu: Cần câu đồng, cần câu bạc và cần câu vàng, 50 mồi câu cao cấp, một xô xách tay có thể chứa cùng lúc 50 con cá.] Giá: 200 tinh tệ.

Đồ tốt, còn có thể mở được vật phẩm vàng! Đây thực sự là đạo cụ dành riêng cho kỹ năng sinh hoạt mới của hắn! Hai mắt Văn Tinh Diệu sáng lên, quyết định mua trước năm cái để xem thử thế nào, sau đó liền tù tì, lần lượt mở hết ra.

Đồng, đồng, đồng, đồng... Nét mặt Văn Tinh Diệu càng lúc càng rầu.

Đến lúc mở cái cuối cùng, hắn thậm chí còn có chút chần chờ, chỉ sợ lại mở ra một cái cần câu đồng nữa. Nhưng nghĩ lại, túi công cụ này chỉ có giá 200 tinh tệ mà thôi, coi như không thể mở ra công cụ vàng, hắn vẫn có thể tiếp tục mua nữa, áp lực theo đó mà từ từ giảm bớt.

Cái cuối cùng, Văn Tinh Diệu hít sâu một hơi, mở ra, ánh sáng màu vàng rực rỡ kèm theo thông báo thế giới đồng thời xuất hiện trong tầm mắt hắn.

[ Chúc mừng người chơi [Yêu Tinh] đã nhận được công cụ hiếm: Cần câu vàng (Thời gian sử dụng: Vĩnh viễn) từ gói công cụ.]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!