Chương 15: + Chương 26

26/01/2022

Edit: Nhật Nhật

...

Bạch Lê cùng Chí Tôn nằm vào trong khoang trò chơi, một giây sau, bóng người của cậu xuất hiện trong game.

Ra khỏi nhà tranh nhỏ, đầu tiên Bạch Lê thu hoạch hết số cây đã chín trong ruộng nhà mình. Nghĩ một chút, cậu quyết định hôm nay sẽ gieo 20 hạt giống dâu tây kia xuống.

Thời gian hiện thực và thời gian trong game tương đương với nhau, hạt giống dâu tây phải tám tiếng mới có thể thu hoạch, như vậy, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sáng mai là cậu có thể ăn được dâu tây trong game rồi.

Nói ra thì hơi mất mặt tí, nhưng từ lần mua gói quà nạp lần đầu với [Yêu Tinh] vào hôm đầu tiên lên game ra, thì cậu không nạp thêm vào game một đồng nào nữa. Gì mà nước suối thần kỳ, phân bón giúp cây trồng cao lớn hơn, cậu càng không chạm đến. Có lẽ, là người thiết kế ra trò chơi này, cậu cũng chính là người tiêu ít tiền cho nó nhất đấy nhỉ?

Không có nước suối thần kỳ thì không thể đẩy nhanh thời gian thu hoạch, chỉ có thể chậm rãi chờ. Mà Bạch Lê cũng không vội gì, cái cậu hưởng thụ là quá trình canh tác chứ không phải thành quả cuối cùng. Đương nhiên, thân là một Nông thần, chỉ cần là cây trồng qua tay cậu, thì không có chuyện chất lượng không tốt. Ở trong game cũng y như vậy, nhưng hiệu quả sẽ không lớn như trong hiện thực, đó là kết quả sau khi Bạch Lê đã cố gắng đè xuống.

Có tổng cộng 20 hạt giống dâu tây, mà đất ruộng Bạch Lê khai khẩn chỉ có 18 miếng. Bạch Lê chỉ có thể mở thêm 3 miếng nữa ở ngoài rìa, vừa vặn nằm sát với hàng rào. 20 hạt giống nhất nhanh đã được gieo xuống, căn cứ vào nguyên tác không để lãng phí đất trồng, Bạch Lê lại gieo xuống khối đất còn dư lại kia hạt giống có thời gian thu hoạch dài nhất mà level của mình trồng được.

Hạt giống khoai tây, bốn tiếng mới có thể thu hoạch.

Cứ như vậy, nhiệm vụ canh tác hôm nay đã làm được hòm hòm rồi. Không bận việc gì, Bạch Lê bèn quyết định vào làng đi dạo, vừa đi vừa lấy một cái bánh bao trắng trong ba lô ra ăn.

Đi một hồi, cậu phát hiện dường như bên phía những người chơi khác có tiến triển.

Ở cửa thôn.

Một người chơi trông như học sinh, dáng vẻ khác đẹp trai đang ở ngay cạnh cửa hàng của NPC trưởng thôn bày sạp. Sạp hàng vô cùng đơn sơ, trên bếp lò để một cái nồi gang, bên cạnh kê một cái bàn, có vẻ là lôi tạm từ trong nhà ra, bên trên bàn để không ít đĩa sứ giá rẻ bán trong tiệm trưởng thôn.

"Tới xem đi, tới xem một chút đi, bán Ngọc Mễ áp chảo đây, giống hệt với món ngon anh trai [Yêu Tinh] làm, ăn nó có thể đem lại vận may giống anh trai [Yêu Tinh]! Cửa tiệm mới khai trương ưu đãi lớn, một phần chỉ có giá 5 đồng, đi ngang thì chớ bỏ qua ~" Sở Thanh Lâm – Tên trong game là [Tôi thấy Thanh Sơn] cảm thấy hôm nay chính là giây phút nổi bật nhất của mình, cậu ta thế mà lại làm được Ngọc Mễ áp chảo màu vàng ruộm!

Mặc dù thành phẩm làm ra mới ban đầu trông không được đẹp mắt lắm, đăng lên diễn đàn còn bị người chơi khác cười cho vào mặt, nhưng cậu ta không hề nhụt chí, sau khi vào game thì tự nhốt mình trong nhà nhỏ để nghiên cứu, không biết đã thất bại bao nhiêu lần.

Nhưng cố gắng rốt cuộc cũng được hồi báo, Ngọc Mễ áp chảo cậu ta làm ra, càng về sau càng ngon hơn. Nửa tiếng trước, cậu ta đã thành công nấu được Ngọc Mễ áp chảo có màu vàng ruộm, đường viền là một hình tròn hoàn mỹ.

Nhìn thành phẩm trong tay, Sở Thanh Lâm biết, mình đã thành công rồi!

Thò xẻng vào xúc toàn bộ miếng Ngọc Mễ áp chảo lên, Sở Thanh Lâm không thèm để ý nó hãy còn đang nóng bỏng, cho ngay vào miệng cắn một miếng thật to. Trong miệng là mùi ngô thơm ngát, xen lẫn với vị ngọt thanh, ăn ngon quá xá là ngon! Cộng thêm với lớp filter "Đây là đồ tự mình làm ra" dày cộp, Sở Thanh Lâm cảm thấy, đây chính là phần Ngọc Mễ áp chảo ngon nhất trần đời!

Ăn xong cả cái, Sở Thanh Lâm lặp lại thao tác cùng tỷ lệ nguyên liệu, làm thêm một lần nữa, xác nhận mình đã nhớ kỹ rồi mới bỏ toàn bộ đồ nghề vào ba lô, lại xách cả bàn nhỏ trong nhà theo. Xuất phát, bày sạp bán hàng!

Cậu ta muốn để những người chơi hôm qua cười nhạo mình chống mắt lên nhìn, [Tôi thấy Thanh Sơn] chính là điểm sáng trong game! Còn ai có thể làm được như cậu ta chứ, chỉ có một ngày đã làm thành công món ngon mà ai ai cũng thèm? ?

Đây chính là tiềm lực của những tín đồ ăn uống đó.

Cậu ta chọn bày sạp ở ngay cửa thôn, chỗ có lượng người qua lại đông đúc nhất, lớn tiếng rao mấy phút đã hấp dẫn được chừng mười người chơi đi tới, vây quanh gian hàng của mình.

"Gì gì, cậu em biết làm Ngọc Mễ áp chảo á, thật hay giả đấy?" Có người tò mò lớn tiếng hỏi, cũng quăng cho Sở Thanh Lâm một ánh mắt không tin tưởng.

Sở Thanh Lâm chống nạnh, ưỡn cao ngực: "Đương nhiên là thật rồi, lần trước không tính, lần này tôi dám cam đoan, cho dù không thể giống trăm phần trăm như của anh [Yêu Tinh] thì cũng phải giống đến bảy, tám chục phần trăm!"

Câu nói này không cẩn thận làm bại lộ thân phận của cậu ta, trong số những người chơi đang vây xem, có người đã đọc topic kia, lúc này ngay lập tức nhảy ra: "Cậu có phải cái người đăng topic trong diễn đàn hôm qua không? Bức ảnh kia tôi xem rồi, đen sì sì, vậy mà cũng gọi là Ngọc Mễ áp chảo à? Mọi người nghe tôi đi, đừng bị lừa mua Ngọc Mễ áp chảo của cậu ta, mua là hối hận không kịp đâu!"

Sở Thanh Lâm tức phù mỏ: "Ông anh này, anh không thể nói lung tung như thế được, nay không giống xưa, tôi đã không còn là tôi của mấy tiếng trước nữa. Trình độ làm Ngọc Mễ áp chảo của tôi đã lên đến mức cao nhất rồi, tuyệt đối sẽ không bị cháy như thế kia nữa! Hơn nữa, cho dù là vậy, thực ra mùi vị của nó vẫn rất ngon, chỉ tội trông không được đẹp lắm thôi!"

"À há, nói cậu có vài câu mà đã không chịu được nữa rồi à? Nhóc con, đừng thấy anh đây bây giờ trông dễ tính mà nhầm, nếu là ngày trước, loại gà giò như nhóc anh có thể một đấm hạ gục năm tên luôn đấy!" Người nói chuyện, gồng cơ, phô bày cơ bắp ở cánh tay mình cho mọi người xung quanh xem, tiếp tục nói, "Nhóc còn đứng đó làm gì, nhanh dọn chỗ này đi, tuổi còn trẻ đã đi lừa tiền người ta không phải thói quen tốt đâu, về trồng trọt cho đàng hoàng đi."

Bị người khác nghi ngờ như vậy, Sở Thanh Lâm tức đến độ cả người run lên, nhưng cậu ta biết, bây giờ có nói thêm cũng chả làm được gì, đã không tin thì nói thế nói nữa, người ta vẫn không tin, trừ khi... Cậu ta dùng hành động thực tế chứng minh cho bọn họ thấy.

Sở Thanh Lâm đã có ý tưởng, không tiếp tục để ý đến đám đông xung quanh nữa, tự mình bắt tay vào làm. Đúng như cậu ta nói, thao tác làm Ngọc Mễ áp chảo cậu ta đã rất quen thuộc rồi, thực hiện lưu loát trơn tru, chưa đầy một phút đã múc hạt ngô được tẩm bột vò trong nồi dầu đang sôi, sau đó lại dùng xèng đè chúng nó xuống cho bằng, cẩn thận chỉnh sửa để món ăn có hình tròn hoàn mỹ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!