Trì Long cùng Triệu Duẫn dùng ánh mắt quái dị nhìn Nghê Diệp Tâm, trong lòng vô cùng rối rắm. Nếu như trước mặt bọn họ là một người bình thường, Trì Long cùng Triệu Duẫn sẽ cảm thấy người này tuyệt đối có ý với Mộ Dung Trường Tình, nhưng bây giờ người hỏi lại là Nghê đại nhân cao thâm khó dò.
Trì Long gãi sau gáy.
"Nghê đại nhân, Mộ Dung Trường Tình chưa thành hôn thì có liên quan gì?"
"Liên quan rất nhiều!"
Nghê Diệp Tâm cười có chút gian trá.
"Cái này gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng."
"Ồ, thì ra là vậy."
Trì Long gật đầu.
Triệu Duẫn vẫn cảm thấy Nghê đại nhân rất kỳ quái, nhưng lại không rõ là kỳ quái ở chỗ nào.
Nghê Diệp Tâm mang hai người đi vào chỗ của Chu thị, vừa đẩy cửa ra liền thấy bên trong là cảnh tượng xơ xác tiêu điều. Một gia đinh đang ngủ gật, ngủ thật là say, tiếng ngáy như sấm.
Nghê Diệp Tâm đi vào thấy vậy liền ho khan một tiếng. Gia đinh kia lại không nghe thấy, vẫn ngủ say như cũ. Nghê Diệp Tâm nhíu mày, nhấc chân đạp lên ghế của hắn. Ghế tựa lung lay như sắp đổ, khiến cho gia đinh đang say mộng đẹp phải tỉnh dậy, bị dọa hắn nhảy dựng lên hô to:
"Có chuyện gì xảy ra?"
"Chúng ta đi tra án, có vài chuyện muốn hỏi Chu thị."
Gia đinh kia dụi dụi mắt, nhìn thấy ba người đang mặc quan phục, thái độ liền tốt hơn một chút.
"Đại nhân, các vị đại nhân, việc này thì không được, nơi này không thể đi vào."
Gia đinh vừa nói vừa liếc vào phòng. Nghê Diệp Tâm cũng nhìn theo. Ở trên cửa phòng kia có một ổ khóa bằng đồng còn lớn hơn nắm đấm của Nghê Diệp Tâm, bên trên quấn một sợi dây xích lớn, người không biết còn nghĩ trong đây có nhốt dã thú.
"Ta chỉ làm theo mệnh lệnh, phải tra hỏi tất cả mọi người trong Tần gia."
Gia đinh thấy bọn họ là người của quan phủ, cũng không dám ngăn cản, chỉ nói rằng:
"Đại nhân, Nhị phu nhân đang bị bệnh, đầu óc có chút bất thường, thấy người là đánh, thấy người là cắn, đụng đến thứ gì liền đập thứ đó. Hơn nữa còn là một người điên, thấy có nhiều người là phát bệnh. Hay là thế này đi, nếu như muốn hỏi vài câu, mời một vị đại nhân đi vào, hai vị đại nhân còn lại thì chờ ở ngoài đây. Nếu chọc Nhị phu nhân phát điên, chúng ta kiểu nào cũng không kiềm chế được."
Gia đinh này dường như một lần bị rắn cắn cả đời sợ dây thừng, vậy nên đặc biệt sợ Nhị phu nhân Chu thị phát điên.
Ngược lại Nghê Diệp Tâm cũng không có ý kiến gì, gật gật đầu.
"Trương Long Triệu Hổ, các ngươi đến chỗ khác tra hỏi trước, một mình ta cũng không thành vấn đề."
Hai người không còn gì để nói đối với việc Nghê đại nhân thích đổi tên của họ.
Gia đinh mang theo Nghê Diệp Tâm đến cửa phòng, lấy ra chìa khóa từ trong tay áo, mở ổ khóa, đẩy cửa phòng ra. Bên trong không có một chút động tĩnh, tất cả màn đều buông xuống, tuy là ban ngày nhưng trong phòng lại tối om, bầu không khí khiến cho người khác bất an.
Gia đinh không muốn đi vào trong, đứng ở ngoài cửa nói:
"Đại nhân, ngài vào đi, Nhị phu nhân đang ở trong, tiểu nhân ở bên ngoài canh giữa cho đại nhân. Đại nhân ngài tuyệt đối đừng lại gần Nhị phu nhân, mấy hôm trước Nhị phu nhân đã cắn mấy người làm họ bị thương rồi."
Nghê Diệp Tâm gật đầu, đi vào trong căn phòng u ám.
Trong phòng quá tối, ngay cả nến cũng không thắp, Nghê Diệp Tâm vừa đi vào liền không thích ứng được. Nhất là khi đi qua khúc ngoặt thì phòng càng tối hơn.
Nghê Diệp Tâm cất cao giọng gọi:
"Xin lỗi vì đã làm phiền, Tần phu nhân, ta là Nghê Diệp Tâm của phủ Khai Phong, tới nơi này tra án, ta đi vào được không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!