Chương 50: Xác khô

Phùng Thiên dẫn bọn họ đi vào sảnh, nha hoàn nhanh chóng dâng trà, sau đó người hầu đi ra hết, thời điểm đi ra còn đem cửa đóng lại.

Nghê Diệp Tâm đi vào sau cùng liền đặt mông ngồi ở bên cạnh Mộ Dung Trường Tình. Bất quá Nghê Diệp Tâm mới vừa ngồi xuống, Mộ Dung Trường Tình liền đứng lên đi đến ghế bên cạnh, cùng Nghê Diệp Tâm ngăn cách một cái ghế mới ngồi xuống.

Mộ Dung Trường Tình làm động tác này khiến những người khác đều ngốc lăn, đặc biệt là Phùng Thiên cũng không hiểu là việc gì.

Mộ Dung Trường Tình từ trước đến nay luôn làm theo ý mình, không để ý ánh mắt người khác.

Trì Long cùng Triệu Doãn chuyển ánh mắt tới Nghê Diệp Tâm.

Nghê Diệp Tâm mỉm cười, còn đưa tay qua cái ghế ngăn cách, kéo tay áo Mộ Dung Trường Tình, nhỏ giọng nói:

"Mộ Dung đại hiệp mau trở lại đi, bằng không ta đi qua."

Mộ Dung Trường Tình cười lạnh một tiếng, ám chỉ là Nghê Diệp Tâm dám lại gần hắn liền đổi một cái ghế khác. Nghê Diệp Tâm vừa thấy càng cười nhiều hơn.

"Mộ Dung đại hiệp, sao trẻ con như vậy, sẽ bị người ta chê cười đó."

"......"

Mộ Dung Trường Tình thiếu chút nữa liền giơ tay vặn đầu Nghê Diệp Tâm xuống. Lúc này đôi tay Mộ Dung đại hiệp nắm chặt lấy tay vịn hai bên của ghế dựa, thiếu chút nữa tay vịn bị bóp nát.

Nghê Diệp Tâm thừa dịp Mộ Dung Trường Tình tức giận đến đỉnh đầu bốc khói, lập tức xê dịch mông lại ngồi ở bên cạnh Mộ Dung Trường Tình, sau đó lập tức nhỏ giọng thì thầm.

"Đại hiệp! Nghe ta giải thích a, ta là nghiêm túc quan sát người vì vụ án mà."

"Khụ!"

Triệu Doãn thấy sự tình nhìn không được. Không biết có phải hắn suy nghĩ nhiều hay không, cảm thấy hai người này đang nhão nhoẹt dính vào nhau. Triệu Doãn mở miệng nói:

"Phùng công tử, chúng ta tùy tiện tới quấy rầy, thật là......"

Phùng Thiên lập tức vẫy vẫy tay.

"Là Phùng mỗ làm phiền các vị đại nhân ngàn dặm xa xôi chạy đến nơi này một chuyến. Nhị đệ...... chết thật sự kỳ quặc, còn xin các vị đại nhân đem việc này điều tra rõ."

Nghê Diệp Tâm cũng không có biện pháp làm Mộ Dung Trường Tình để ý tới mình, nghe được Phùng Thiên nói chuyện liền hỏi:

"Phùng công tử, là kỳ quặc như thế nào?"

Án mạng phát sinh tại địa phương nhỏ, tuy rằng nha môn cũng có người viết hồ sơ giao cho phủ Khai Phong, bất quá Triệu Doãn cùng Trì Long xem xong cũng đều mờ mịt. Chữ viết tràn lan nhưng nội dung bên trong tất cả đều là "quỷ ám", một loại lý do thoái thác, căn bản cái gì cũng chưa rõ ràng.

Nghê Diệp Tâm là nghe Trì Long cùng Triệu Doãn thuật lại, sau đó đưa ra một kết luận, người chết là Phùng Cố, Nhị đệ của Phùng Thiên, thi thể được phát hiện ở trên mặt nước, còn lại cái gì cũng không biết.

Phùng Thiên bị hỏi đến, đầu tiên là trầm mặc một chút, sau đó mới mở miệng.

"Người chết là...... Nhị đệ của ta. Hắn nhỏ hơn ta một tuổi."

Hơn nữa là cùng một mẫu thân sinh. Hai người lớn lên rất giống nhau, người ngoài khó phân biệt. Đặc biệt Phùng Cố khi còn nhỏ là cái đuôi luôn thích đi theo ca ca, ca ca có cái gì hắn liền muốn cái đó, đặc biệt thích bắt chước ca ca, bất luận là ăn mặc hay là nói chuyện.

Có lẽ thành thói quen nên Phùng Thiên cùng Phùng Cố càng giống nhau, dù người trong nhà cũng khó phân biệt.

Phùng Cố trưởng thành, so với ca ca còn muốn xuất sắc hơn.

"Nhị đệ so với ta có bản lĩnh hơn, hắn có thực lực. Cả gia đình này có bao nhiêu người há mồm, có bao nhiêu lòng tham không đáy, đệ đệ đều có thể quét sạch. Hắn vốn là gia chủ, chuyện làm ăn, các vấn đề trong nhà, tất cả đều là hắn xử lý."

Phùng Cố rất lợi hại đối với Phùng Thiên cũng thực tốt. Phùng Thiên không thích nói chuyện, tính cách có chút trầm lặng, bất quá cũng không gây trở ngại quan hệ của hai người.

Trong Phùng gia cũng không ai dám trêu chọc Phùng Cố, bởi vì bọn họ biết trêu chọc Phùng Cố là không tốt. Tuy rằng Phùng gia không ít người nhìn trộm vị trí gia chủ đã lâu, bất quá tất cả đều tránh ở chỗ tối, cái gì cũng không dám làm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!