Chương 45: Dương gia có gian trá

Mộ Dung Trường Tình cũng không biết Nghê Diệp Tâm muốn đi nhìn cái gì.

Ngôi miếu cũng không xa, cưỡi ngựa không đến hai canh giờ là có thể tới.

Hai người ra khỏi cửa thành hỏi thăm một chút, nghe nói phụ cận có ngôi miếu tương đối nổi tiếng, cũng rất dễ tìm.

Nghê Diệp Tâm nói:

"Phương hướng này không phải cùng hướng đến chỗ ở của Ngô công tử sao?"

Mộ Dung Trường Tình giơ một ngón tay lên chỉ.

"Ngô công tử ở phía tây."

Hai người nhanh chóng lên đường. Thời điểm đến ngôi miếu còn sớm, nhưng đã có rất nhiều người tới dâng hương, phỏng chừng không tới cầu con cái thì là tới cầu nhân duyên.

Nghê Diệp Tâm vừa đến liền đi tìm quản sự ngôi miếu, hỏi xem mấy ngày qua có gặp Dương đại tiểu thư không. Nàng đến đây lúc nào, khi nào rời đi.

Dương đại tiểu thư làm người khẳng khái, tới nơi này cũng không phải một hai lần, mỗi lần đều sẽ quyên góp một ít tiền, cho nên người trong miếu đều nhận ra nàng.

Người này nói Dương đại tiểu thư đã tới, còn mang theo một nha hoàn. Lúc tới là gần giữa trưa, Dương đại tiểu thư ở trong miếu một ngày, cúng một ít tiền, sáng sớm ngày hôm sau mới rời đi. Vì buổi chiều mà ngồi xe ngựa về thì đến nơi trời cũng tối không vào thành được, hai nữ nhân cũng không an toàn.

Dương đại tiểu thư ở chỗ này quyên không ít tiền, Chu công tử cũng cúng không ít, mỗi một lần quyên tiền miếu đều có ghi lại, thời gian cũng ghi rõ ràng.

Mộ Dung Trường Tình cũng không thích nơi như chùa miếu nên đứng ở một bên không lên tiếng, chờ Nghê Diệp Tâm hỏi xong rồi, mới nói:

"Như thế nào?"

Nghê Diệp Tâm trầm tư một lúc, cùng Mộ Dung Trường Tình đi ra khỏi miếu mới nói:

"Tình huống có chút phức tạp, nhưng ta hình như đã biết một chút vì sao lại thế."

"Hả? Vậy rốt cuộc Xà Văn Đồ Đằng là như thế nào?"

Nghê Diệp Tâm lắc đầu.

"Cái đó còn chưa rõ ràng lắm, cần đi hỏi một người mới biết được."

"Là ai?"

"Vội vàng ăn không được đậu hủ nóng."

Mộ Dung Trường Tình liếc mắt một cái.

"Chúng ta hiện tại đi nơi nào?"

"Ta còn có một vấn đề."

"Cái gì?"

"Chính là còn chưa biết là ai giết Hoa cô nương. Không biết bên Triệu Doãn có tiến triển hay không. Chúng ta về nha môn trước, sau đó lại tính tiếp."

Hai người gấp rút từ vùng ngoại ô chạy về trong thành, lúc trở lại nha môn đã là buổi chiều. Hai người cả cơm trưa cũng chưa kịp ăn.

Bọn họ tiến vào đã nhìn thấy Triệu Doãn. Triệu Doãn lập tức nói:

"Nghê đại nhân! Ngài đã trở lại, chúng ta tìm ngài khắp nơi."

"Làm sao vậy? Sự tình có khởi sắc sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!