Chương 36: Chu công tử

Trì Long vừa thấy Mộ Dung Trường Tình, lập tức sống lưng đứng thẳng, lông tơ đều dựng ngược. Sau đó liền nghĩ tới tình huống ngày hôm qua, xấu hổ đem thùng nước đặt ở trên mặt đất, co chân chạy nhanh.

"A, ta một thân mồ hôi, cũng nên về phòng rửa mặt một chút."

Trì Long nói xong, nhanh như chớp chạy trở về phòng.

"Rầm"

Cửa phòng đóng lại, cả nước cũng không có mang vào phòng, cũng không biết rửa mặt như thế nào……

Nghê Diệp Tâm nhìn hành động của Trì Long cũng thấy hắn đôi khi phản ứng còn nhanh hơn mình!

Chỉ còn lại có Nghê Diệp Tâm cùng Mộ Dung Trường Tình. Mộ Dung Trường Tình dùng ánh mắt lạnh căm căm nhìn Nghê Diệp Tâm. Nghê Diệp Tâm ho khan một tiếng, cố lấy dũng khí chào hỏi Mộ Dung Trường Tình.

"Mộ Dung đại hiệp, sớm nha, hôm nay thời tiết không tồi nha."

Ánh mắt Mộ Dung Trường Tình nhìn chằm chằm, quả thực muốn chọc thủng hai cái lỗ trên người Nghê Diệp Tâm, sau đó thong thả đi tới.

Nghê Diệp Tâm lui một bước, lập tức giơ tay ngăn cản Mộ Dung Trường Tình.

"Đại hiệp, đừng tới đây! Bằng không người khác sẽ hiểu lầm!"

Nghê Diệp Tâm dứt lời, quả thực làm Mộ Dung Trường Tình tức khí.

"Ngươi vừa rồi cùng Trì Long nói gì đó?"

"Chỉ là nói giỡn……"

"Đi giải thích ngay."

Khóe miệng Nghê Diệp Tâm giật giật.

"Hả? Không cần đâu, càng giải thích càng làm người ta hiểu lầm."

"Đi."

Thái độ Mộ Dung Trường Tình phi thường cường ngạnh. Nghê Diệp Tâm không có biện pháp, đành phải chạy đến cửa phòng Trì Long gõ cửa, hô to:

"Trì Long, mau mở cửa, ta có chuyện muốn cùng ngươi giải thích nè."

Có lẽ Nghê Diệp Tâm gõ cửa quá mạnh nên phòng bên cạnh cũng bị làm phiền. Triệu Doãn từ trong phòng đi ra, sau đó thâm ý nhìn thoáng qua Nghê Diệp Tâm. Triệu Doãn sắc mặt bình tĩnh nhưng ánh mắt có chút không bình tĩnh, nhìn một cái liền đi ra ngoài, phỏng chừng là đi ăn sáng.

Nghê Diệp Tâm đập cửa ầm ầm. Trì Long nào dám ra mở cửa, trốn ở trong phòng không ra.

Nghê Diệp Tâm lại gọi một lúc không thấy ai trả lời, tung ta tung tăng chạy đến trước mặt Mộ Dung Trường Tình báo cáo.

"Mộ Dung đại hiệp, chúng ta cũng đi dùng bữa, thuận tiện thảo luận vụ án một chút, vụ án rất gấp gáp nha."

Mộ Dung Trường Tình sắc mặt xanh mét, bất quá cũng không nói thêm nữa, xoay người phất tay liền đi khỏi.

Nghê Diệp Tâm cùng Mộ Dung Trường Tình đến nhà ăn thì thấy Triệu Doãn đang ăn cơm. Nghê Diệp Tâm ngồi xuống bên cạnh Mộ Dung Trường Tình, hỏi:

"Triệu Doãn, ngày hôm qua các ngươi đi tìm hiểu thế nào rồi?"

"Chúng ta tìm hiểu cẩn thận. Thổ phỉ không có tên, mọi người gọi hắn là Râu. Hắn trước nay chưa có tới vùng này, từ lúc bắt đầu đã đi theo một nhóm thổ phỉ ở vùng hoang vu dã ngoại đánh cướp người qua đường. Sau đó nha môn phái quan sai đi diệt phỉ, nhóm thổ phỉ đã bị đánh tan, rất nhiều người đều rời khỏi nơi đó, nhưng Râu không có đi, hắn trà trộn vào trong thành, vẫn cứ ở nơi đó trộm cắp. Sau một lần trộm đêm bị chủ nhà phát hiện, dưới sự giận dữ đã giết người còn hủy thi diệt tích.

Nha môn lúc ấy dán lệnh truy nã, không lâu sau Râu đã bị bắt. Râu đã ở đại lao một năm, không có ra ngoài lần nào, người nha môn đó có thể làm chứng."

Nghê Diệp Tâm gật gật đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!