Nghê Diệp Tâm cau mày, nhìn chằm chằm tro tàn trên mặt đất, lại nhìn tay mình nói:
"Vừa rồi trước khi tờ giấy bị cháy, ta thấy được chữ, chính là mấy chữ này."
"Là có ý gì?"
Mộ Dung Trường Tình đứng lên.
"Chỗ cũ là nơi nào?"
"Ta không biết."
Phong thư thật sự là quá kì dị, có người biết Nghê Diệp Tâm ở Hạ phủ nên cố ý gửi tới một phong thơ, có nhắc tới chỗ cũ, mà Nghê Diệp Tâm căn bản không biết chỗ cũ là nơi nào. Kỳ dị nhất chính là trên tờ giấy còn có bột gì đó, khi lá thư bị lấy ra, trong nháy mắt liền bùng cháy. Điều này chứng minh người viết thư không muốn tờ giấy này tồn tại.
Nghê Diệp Tâm càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quái.
"Quá kỳ quái."
Mộ Dung Dục nói:
"Cũng may tất cả mọi người đều không bị thương, lá thư cũng không có độc."
Sáng sớm đột nhiên xảy ra nhiều chuyện như vậy, tinh thần của mọi người đều có chút mỏi mệt, từng người về phòng nghỉ ngơi.
Nghê Diệp Tâm vừa rồi bị ngọn lửa làm sặc, mặt mày cũng dính tro, phải về phòng rửa mặt. Biểu tình rất rối rắm, còn đang tự hỏi về lá thư kia, Mộ Dung Trường Tình đã lên tiếng:
"Ngươi có kẻ thù?"
"Có khả năng."
Nghê Diệp Tâm cũng không thể xác định, bởi vì thân thể này cũng không phải của Nghê Diệp Tâm, cũng không chừng là kẻ thù của Nghê đại nhân trước kia.
"Lá thư kia đã bị thiêu hủy, cái gì cũng không lưu lại."
Nghê Diệp Tâm gật gật đầu.
"Bất quá ta thấy được một ít nội dung."
"Giờ Tý? Chỗ cũ?"
Mộ Dung Trường Tình nhướng mày.
"Trừ mấy chữ này, còn có cái khác."
"Cái khác? Còn có chữ gì sao?"
"Không phải chữ khác. Đại hiệp biết không, có một ngành học gọi là Phân Tích Chữ Viết, mặc dù có đôi khi không chuẩn hoàn toàn, nhưng mà vẫn dùng được."
Mộ Dung Trường Tình hiển nhiên nghe không hiểu.
"Tờ giấy kia không lớn, chữ viết tương đối nhỏ, chữ nhỏ biểu hiện sự quan sát của người viết, hơn nữa cũng cho thấy khả năng khắc chế chính mình. Nét bút chỉnh thể tương đối ổn định, chứng minh là người có chủ kiến, quyết đoán, bất quá tương đối cố chấp, hơn nữa rất mẫn cảm."
"Cái đó có ích lợi gì?"
Nghê Diệp Tâm hít sâu một hơi, lại thở dài.
"Nghe qua…… giống như không có ích lợi, cho nên vẫn không biết người viết thư là ai."
"Giờ Tý ngươi sẽ không đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!