Chương 65: Kết Hôn

Biết gì không, biết gì không...

Chú Kim và em nhỏ sắp kết hôn rồi đấy. Kim Taehyung đã cầu hôn em vào một ngày nắng nhẹ, trùng hợp hôm đó em lại yêu hắn hơn mọi ngày nên đồng ý ngay, cả hai như vỡ oà ôm chầm lấy nhau, em được hắn nhấc bổng lên xoay mấy vòng.

Để có một hôn lễ thế kỉ, hắn đã dành tất cả tâm tư để chuẩn bị mọi thứ, chị Bora được nhờ phụ giúp phần trang trí cho hôn lễ vì đó là sở trường của chị. Toàn bộ đều lấy màu trắng làm tông màu chủ đạo vì đó là màu sắc em nhỏ yêu thích.

Nhẫn cưới do chính tay em thiết kế rồi nhờ người khác hoàn thành những bước còn lại. Mấy hôm trước người ta đã đưa nhẫn đến, cầm chiếc nhẫn trên tay hai người như sắp khóc đến nơi, cảm xúc này thật sự khó tả, hạnh phúc không ngờ lại đến nhanh như vậy.

Về phần thử đồ cưới do thư ký Lee lo liệu, dựa vào lịch trình làm việc của hắn, anh chọn ra một ngày phù hợp đưa cả hai đến nơi mình đã sắp xếp. Đương nhiên việc lựa chọn quần áo thế nào phụ thuộc vào hai người họ. Thư ký Lee chỉ đứng một bên góp chút ý kiến, nhưng căn bản chủ tịch không thèm nghe lời anh nói, trông anh giờ giống cái giá treo quần áo hơn.

Có quá nhiều mẫu để lựa chọn, với dáng người của hắn thì mặc mẫu nào cũng khí chất ngời ngời, nhưng không lẽ lại chọn hết cả trăm mẫu này. Nhìn qua nhìn lại một lúc liền đưa sang nhờ thư ký Lee chọn giúp.

"Tôi thấy ba bộ này đẹp lắm đó chủ tịch."

"Cậu chắc chứ?"

"Vâng, anh mặc vào bảo đảm đẹp tuyệt vời."

"Thư ký Lee, tôi làm chú rể chứ không phải làm con công, cậu nhìn mấy bộ cậu chọn trông có giống chú rể hay không?"

1

Ba bộ vest thư ký Lee chọn phải nói là màu mè không ai màu mè bằng. Một bộ màu xanh lá y như cái cây bên kia đường. Một bộ thì đỏ lè đỏ lét, hoạ tiết hình bông hoa không khác gì khăn trải bàn, đã vậy còn thêm cái áo ngoài dài xuống tận đầu gối. Bộ cuối cùng có màu tím, màu sắc thì được nhưng sao lại có cái nơ màu hồng vậy chứ, mặc vào người khác không cười cái gì hắn cũng chịu.

"À... ừm thì... nó trông không ổn lắm nhỉ?"

"Tôi đáng lẽ không nên đưa cậu theo làm gì."

Mất cả nửa ngày trời mới tìm được bộ vest ưng ý. Dáng vẻ lịch lãm phản chiếu qua gương khiến em mê mẩn, hắn quay lại nhìn ngắm bạn nhỏ xinh đẹp của mình trong bộ vest trắng, thiên sứ này sắp trở thành chồng nhỏ của hắn thật rồi.Đến ngày diễn ra hôn lễ, ai ai cũng háo hức mong chờ, hắn và em gần như mất ngủ cả đêm vì hôn lễ.

Park Jimin và Min Yoongi hay tin bọn họ kết hôn vội bay từ Mĩ về trong đêm để kịp tham dự. Sáng sớm mọi người đã có mặt trước cửa nhà ông bà Jeon để chuẩn bị đưa chú rể nhỏ đến nơi tổ chức hôn lễ. Thấy cửa nhà đóng kín Jimin vội bước đến đập cửa mấy cái.

"Mở cửa ra bác Jeon ơi, tại sao mà bác đóng cửa vậy?"

Kim Taehyung bên này chờ đợi mà sốt cả ruột. May sao lúc này ông Jeon đi ra mở cửa cho bọn họ, ông nhìn con rể tương lai bằng ánh mắt "trìu mến", từ cái hôm cãi nhau đó đến giờ tình cảm ba con họ vẫn chẳng tiến triển thêm chút nào.

"Làm gì mà la om sòm vậy, sợ tôi không gả con hay gì?"

"Con có nghĩ vậy đâu chứ ba."

"Ba con gì, còn chưa chính thức cưới nhau đâu."

"Vâng ạ, giờ con có thể vào trong gặp Jungkook được rồi đúng không ạ?"

Kì kèo thêm một lúc ông mới để hắn và mọi người vào trong đưa em nhỏ ra xe. Lúc đến nơi tổ chức hôn lễ tay em run cầm cập, ông Jeon cảm nhận được tay con trai có hơi lạnh vội quay sang nhìn em mỉm cười hiền hậu, hít một hơi thật sâu nhìn cánh cửa đang từ từ mở ra, ông chậm rãi dắt tay con trai tiến vào lễ đường.

Hai mắt hắn tràn ngập hạnh phúc, miệng không giấu được niềm vui mà cong lên, còn gì hạnh phúc hơn khi thấy người mình thương đang tiến vào lễ đường, từ ngày hôm nay trở đi Jungkook sẽ chính thức là người của Kim Taehyung rồi. Em nhỏ bên này cũng hạnh phúc không kém, khoé mắt em cay cay, cố ngăn giọt nước mắt không rơi ra, em không muốn phải khóc trong ngày trọng đại của mình. Vất vả theo đuổi giờ cũng có kết quả tốt đẹp rồi.

Ông Jeon vỗ nhẹ lên tay em mấy cái trước khi trao tay con trai mình cho người đàn ông trước mặt. Cái nhìn chứa đựng cả bầu trời yêu thương dành cho đứa con mà mình cưng chiều nhất. Từ nay không còn nghe tiếng lải nhải này bên tai, không còn ai ra ngoài gây hoạ rồi về nhà nhờ ông giúp, không còn nghe thấy tiếng con moto đáng ghét kia nữa.

"Jungkook, sau này lỡ như nó làm con buồn thì bỏ quách nó cho ba, quay về nhà có ba mẹ và anh trai yêu thương con, nhất định không được chịu đựng có biết không?"

"Ba thật là, chú Kim đối xử với con rất tốt nên ba đừng lo."

Park Jimin ngồi bên dưới không khỏi cảm thán trình độ đánh phủ đầu của ngài Jeon. Kim Taehyung phen này gặp phải ông bố không vừa rồi.

"Sợ rồi chứ gì Kim Taehyung."

Vì không gian khá im lặng nên hắn trên này nghe thấy hết những gì nó nói, hai người nhìn nhau như muốn ăn tươi nuốt sống, đúng là anh em tốt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!