24
Tôi và Phó Tiện nhận giấy kết hôn.
Nhưng mà ——
Trách tôi quá cả tin, cũng quá tin tưởng tiềm lực kinh tế của cậu hai nhà họ Phó.
Sau khi nhận giấy kết hôn, Phó Tiện đưa cho tôi một tờ giấy.
Tôi tưởng đâu là một tấm séc, đến khi mở ra mới biết đó là giấy nợ.
Giấy trắng mực đen viết rõ ràng, nói Phó Tiện nợ Tư Dao mười triệu NDT, số tiền này sẽ được hoàn trả trong vòng ba năm.
Tôi túm chặt giấy nợ, mắng thầm trong lòng ——
Đồ què quặt đẹp trai khốn kiếp này.
Cũng chẳng có cách nào, gương mặt kia đẹp tới mức cho dù lúc này tôi vô cùng tức giận, cũng không đành lòng mắng câu xấu xí.
Im lặng nhìn chằm chằm giấy nợ một lúc lâu, tôi lặng lẽ cất nó đi. Sau đó, trong khi Phó Tiện đang nhắm mắt nghỉ ngơi trong xe, tôi lặng lẽ lấy điện thoại ra chụp giấy nợ, che thông tin rồi lên mạng xin tư vấn trực tuyến ——
Giấy nợ này có giá trị pháp lý không?
Luật sư không trả lời, nhưng Phó Tiện bên cạnh lại lên tiếng.
"Đừng tìm nữa, trong vòng ba năm anh nhất định trả cho em."
"Chưa kể…"
Phó Tiện mở mắt ra, nhìn tôi bằng ánh mắt dạy mãi chẳng khôn: "Cũng đăng ký kết hôn rồi còn gì, tiền trong thẻ ngân hàng của anh không đều là của em à?"
Mắt tôi sáng lên.
Có lý à nha.
Tôi tắt điện thoại ngay lập tức, dè dặt hỏi anh mật khẩu thẻ ngân hàng.
Phó Tiện ném ví tiền cho tôi, bên trong có bốn, năm tấm thẻ ngân hàng. Anh xoa nhẹ giữa mày, giọng điệu thờ ơ.
"Mật khẩu đều là ngày sinh của em, anh mới đổi."
Tôi không hề khách sáo mà nhận thẻ ngân hàng, cho dù tài sản của cậu Phó không tới mười triệu thì chí ít cũng phải có vài triệu.
Nếu đã đăng ký kết hôn, Phó Tiện cũng đã mở lời, vậy thì tôi có thể xem đây như tài sản chung của vợ chồng rồi.
…
Phó Tiện đúng là không phải người.
Sau đó, tôi không thể ngồi yên, vì vậy tìm cớ để Phó Tiện thả tôi ở gần một trung tâm thương mại. Tôi lấy cớ đi mua sắm, sau khi anh đi thì lặng lẽ đến ngân hàng.
Năm tấm thẻ ngân hàng có tổng số dư chưa tới một triệu.
Bây giờ tôi cực kỳ hoài nghi liệu Phó Tiện có phải con riêng của ông Phó hay không?
Nhưng với tiêu chuẩn của nhà họ Phó thì cho dù là con ngoài giá thú cũng không thể nghèo túng như vậy chứ.
Khi tôi đang nhìn chằm chằm số dư kia khóc không ra nước mắt thì đột nhiên nhận được cuộc gọi từ Phó Tiện.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!