Cố Niệm nói ra những lời này cảm thấy thật chua xót . Cô khom lưng xuống , đè nén tiếng thở dài .
Cố Chu Đạo không hề phát hiện ra điều này , thấy Tống Hoài Thừa đứng ngoài cửa , ông gọi to : " Hoài Thừa , đến đây ."
Tống Hoài Thừa liếc mắt , nhanh chóng đi vào : " Bố ." Anh lên tiếng , nghe lịch sự nhưng lại xa cách .
Cố Niệm quay đầu , vẻ mặt kinh ngạc : " Sao anh lại đến đây ?"
" Là bố gọi Hoài Thừa đến . Tuy chúng ta là người một nhà nhưng đã lâu lắm rồi không cùng nhau ăn cơm . Để bố xuống bếp xem có giúp được gì hay không , khi nào có đồ ăn sẽ gọi hai đứa ." Cố Chu Đạo đi ra ngoài , ghé tai Tống Hoài Thừa nói nhỏ : " Hôm nay tâm trạng Niệm Niệm không tốt , con giúp bố dỗ dành nó nhé !"
Tống Hoài Thừa nhàn nhạt nhận lời .
Vẻ mặt Cố Niệm giả dối : " Ban đầu chỉ định về một chút , không nghĩ rằng bố em lại gọi anh đến đây ."
" Tại sao lại về nhà đột xuất như vậy ?" Tống Hoài Thừa hỏi .
Vẻ mặt Cố Niệm hơi buồn buồn : " Tại vì em ba mà ."
Tống Hoài Thừa ngồi lên chiếc ghế cạnh bàn trang điểm , nhìn quanh phòng ngủ . Phòng của Cố Niệm theo phong cách đơn giản , rất hợp với tính cô . Sau khi kết hôn , cô rất ít về nhà . Tuy nhiên căn phòng vẫn được quét dọn hằng ngày , sạch sẽ như thể có người ở .
Bàn trang điểm được đóng hết sức khéo léo và tinh tế , bên trên là bức hình chụp chung của hai người khi bọn họ cùng nhau đi dã ngoại . Hai người đứng dưới tán cây hoè nở đầy hoa , những bông hoa trắng theo gió nhè nhẹ bay xuống , tô điểm cho khung cảnh ấy .
Anh chưa bao giờ hỏi cô tại sao lại đặt bức hình ở đây .
Cố Niệm vươn vai : " Tống Hoài Thừa , anh không hề thay đổi . Vẫn như hồi còn đi học ."
Tống Hoài Thừa giương mắt : " Sao có thể chứ ? Khoé mắt đã có nếp nhắn rồi ."
Cố Niệm xem xét sắc mặt anh : " Trong mắt em , anh không hề thay đổi chút nào , còn em thì giường như đã già đi rất nhiều rồi ."
Tống Hoài Thừa không khỏi lắc đầu .
Cố Niệm chớp chớp mắt : " Anh nói sau này con chúng ta sẽ giống ai ?" Trong nháy mắt , vẻ mặt của cô vô cùng dịu dàng .
Tống Hoài Thừa không nói gì .
Cố Niệm chu miệng , vẻ mặt khát khao : " Em hi vọng đứa bé sẽ giống anh , thông minh , anh tuấn ." Cô hơi dừng lại : " Tốt nhất không nên giống em , em quá ngốc nghếch ." Giọng cô nhỏ dần . Cô không hiểu , cô nghĩ nát óc cũng không hiểu tại sao anh lại không đồng ý có con chứ ?
Hốc mắt nóng lên , nhưng cô vẫn nở nụ cười .
Sau bữa chiều , Cố Niệm giúp dì dọn bàn . Cố Chu Đạo và Tống Hoài Thừa ngồi ở phòng khách . Trên chiếc bàn bằng gỗ lim đặt một bộ đồ uống trà tinh xảo , màu sắc trông rất ấm áp .
Cố Chu Đạo nâng chén trà lên : " Đây là do Niệm Niệm mua trên mạng cho bố , nó nói cái gì mà canh chừng từng phút phải mua đó ." Ông nhìn lướt qua phòng bếp , thấy cô còn đang bận việc nên mới nói : " Bình thường bạn bè đến bố cũng không dùng , giữ gìn rất cẩn thận . Cũng chỉ có con đến bố mới dùng , Hoài Thừa , con uống thử trà này xem , trà do người bạn bố tặng đấy ."
Tống Hoài Thừa nhấp môi : " Vị cũng không tệ lắm ."
Cố Chu Đạo cười : " Hoài Thừa , các con tính đến khi nào mới cho bố bế cháu ngoại đây ? Bố và dì con cô đơn lắm rồi ."
" Niệm Niệm còn trẻ , hơn nữa công ty mấy năm gần đây cũng nhiều chuyện , con thường xuyên phải đi công tác ." Tống Hoài Thừa trầm tĩnh nói lý do .
" 26 tuổi cũng không còn trẻ nữa rồi , dù sao thì bố cũng không phải đợi đến năm nó 30 tuổi chứ . Hoài Thừa , bố biết sự nghiệp đối với đàn ông quan trọng nhất , nhưng gia đình cũng rất quan trọng . Mất đi rồi sẽ không lấy lại được đâu . Con lo lắng không đúng chỗ rồi . Không phải còn bố và dì đây sao ? Đến lúc đó , Niệm Niệm về nhà , chúng ta sẽ chăm sóc nó chu đáo , con có thể yên tâm được rồi ."
Tống Hoài Thừa nhấp một ngụm trà , khó khắn nói : " Con và Niệm Niệm sẽ bàn bạc lại sau ."
" Tốt , tốt lắm ! Tốt nhất là sinh hai đứa , một đứa họ Cố , một đứa họ Tống . Hahaha !" Cố Chu Đạo hớn hở tươi cười .
Cố Niệm vừa đi ra đã nghe thấy nhưng vờ như không biết gì : " Bố , bây giờ không còn sớm , con với Hoài Thừa phải về rồi ."
Cố Chu Đạo lập tức nhăn mặt : " Đêm nay ở lại đây là được ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!