Chương 48: (Vô Đề)

Cố Niệm vội đến đồn cảnh sát , người lần trước chịu trách nhiệm ghi chép tiếp đãi cô .

" Cô Cố , bây giờ chúng ta tới cục trưởng Tào ." Anh dẫn Cố Niệm đi đến một gian làm việc .

Cố Niệm đánh giá người kia , hơn 30 tuổi , giữ bộ mặt nghiêm túc , rất nhanh nhẹn , một dáng vẻ tài giỏi : " Chào ngài ." Cô đúng mực chào hỏi .

Tào Thạc không để lại dấu vết quan sát Cố Niệm một chút , trong lòng suy nghĩ cái tên tiểu tử Tống Hoài Thừa kia thật sự giấu diếm sự tình : " Mấy người đập phá phòng tranh kia đã bắt được , lúc trước chạy trốn xuống tỉnh ." Trong lúc khó khăn anh ta không muốn nhiều lời : " Chúng tôi đã thẩm vấn qua , mục đích bọn họ lúc đó chỉ muốn cướp đoạt ."

Cướp đoạt ? Trong mắt Cố Niệm lộ ra sự hoài nghi .

Tào Thạc cũng đã nhìn ra .

Cố Niệm do dự nói : " Cục trưởng Tào , tôi nhớ mấy người trước đến phòng vẽ gây chuyện đó mấy năm trước tôi đã gặp qua ."

Ánh mắt Tào Thạc loé lên : " Mấy năm trước ? Có tiện nói chút chuyện gì đã xảy ra không ?"

Cố Niệm kể lại đại khái sự việc .

" Cô khẳng định là người kia ?" Tào Thạc hỏi .

Cố Niệm có chút chần chừ : " Lúc đó trời đen tối , tình huống lại hỗn loạn nhưng tôi nhớ được trên mặt người kia có vết sẹo dài 5 , 6cm ."

Tào Thạc làm cảnh sát nhiều năm như vậy , trong lòng đã có chút suy đoán , việc này chẳng lẽ trùng hợp đến vậy sao ? : " Tôi biết rồi , có tình huống gì tiếp chúng tôi sẽ liên lạc với cô ."

Cố Niệm vừa đi , Tào Thạc suy nghĩ một chút liền gọi cho Tống Hoài Thừa .

" Chú Tống , sự việc ở phòng vẽ kia chắc chắn có người cố ý tìm người để làm . Mấy tên côn đồ đó lấy tiền làm việc thay ."

" Tra được ai chưa ?"

" Tạm thời vẫn chưa . Người đứng sau rất cẩn thân ." Tào Thạc nói : " Cậu xem chỗ cậu có đầu mối gì không ?"

Tống Hoài Thừa suy nghĩ một chút , chẳng lẽ là chủ nợ của Tống Chu Đạo ? Hoặc có liên quan đến Phương Hủ Hủ ? Anh nhớ Lương Cảnh Thâm và vợ trước vẫn còn rục rịch .

Cục trưởng Tào cười : " Vợ trước của cậu trước đây gặp qua chuyện như vậy cậu có biết không ?"

Tống Hoài Thừa hơi mơ hồ : " Biết . Tay cô ấy cũng do lần đó nên mới bị thương ."

" Lần trước cậu nói vợ trước cậu có vẽ một chút ?"

Tống Hoài Thừa ' ừ' một tiếng .

Tào Thạc gõ nhịp trên bàn phím : " Làm cho một người vẽ tàn phế , quả thực là tàn nhẫn ." Anh ta nói : " Cậu yên tâm , có tin tức tôi sẽ thông báo cho cậu trước tiên . Nhưng anh cảm thấy đã có lần một lần hai cũng không phải ngẫu nhiên , cậu bảo vợ trước cẩn thận một chút ."

" Anh Tào , phiền anh rồi ."

" Anh với cậu không cần nói cảm ơn làm gì ."

Tống Hoài Thừa rơi vào trầm tư , anh nghĩ năm đó Cố Chu Đạo vay tiền ngươi khác , không lẽ trong số những người đó .

Chu Hảo Hảo về đến nhà , nhìn ra vẻ mặt mẹ mình có chút khẩn trương : " Mẹ , làm sao vậy ?"

Bà Chu cắn răng : " Hảo Hảo , người đập phòng tranh bị bắt rồi ."

Lông mày Chu Hảo Hảo nhíu lại : " Mẹ có liên hệ trực tiếp những người đó không ?"

" Không có , việc này đều do Chu XX xử lí . Hảo Hảo , con nói xem có thể bị phát hiện không ?" Bà Chu có chú bận tâm : " Người phụ trách vụ này tên Tào Thạc , là người quen của Tống Hoài Thừa ."

Chu Hảo Hảo suy nghĩ một chút : " Sẽ không đâu . Anh trai chắc chắn sẽ không để lại đầu mối gì đâu ." Cô di chuyển mắt , thực sự không ngờ Cố Niệm điều tra : " Cứ coi như tra được anh trai , chỉ cần anh trai một mực chắc chắn thay con xả giận thì sẽ không người nào biết là chúng ta ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!