Sau khi Cố Niệm đến vườn hoa Hi ở , càng ngày càng ít nói . 3 ngày liên tiếp cô và Tống Hoài Thừa không nói với nhau một chữ . Cùng sống dưới một mái hiên , không ai cảm thấy không tự nhiên .
Còn tốt hơn tình huống Tống Hoài Thừa dự đoán nhiều . Ngay từ đầu anh còn lo lắng Cố Niệm sẽ có hành vi cực đoan .
Anh nghĩ sai rồi .
Trải qua 4 năm , hiện giờ sống gió đến đâu Cố Niệm cũng có thể vượt qua .
Nhưng thật ra Cố Niệm rất kì quái , hồi trước rất cuồng công việc nhưng bây giờ lại luôn ở trong nhà .
Tống Hoài Thừa cũng không đến công ti khiến Lê Hạ bận đến chết .
Tống Hoài Thừa thuê một bác gái đến , mỗi ngày phụ trách làm cơm . Lần đầu tiên dì Triệu thấy Cố Niệm đã gọi Tống phu nhân , lúc ấy Tống Hoài Thừa cũng ở đó .
Anh nhìn thấy Cố Niệm vẫn kìm nén sự tức giận không phát tác .
" Dì Triệu , được rồi , dì đi nghỉ ngơi đi ." Tống Hoai Thừa nói .
Dì Triệu vừa đi , Cố Niệm nhất thời phát tác : " Anh muốn cho toàn bộ thế giới biết , anh ở trong nhà này nuôi tiểu tam sao ?" Cố Niệm thở hổn hển , đập vỡ chồng bát trước mặt .
Tiếng bát vỡ vang lên , trên mảnh đất đầy những mảnh vỡ nhỏ . Sự tức giận của cô vẫn không giảm .
Thấy cô sẽ giẫm phải mảnh vỡ , Tống Hoài Thừa nhanh tay kéo cô ra : " Nếu em không muốn có người khác trong nhà anh sẽ bảo dì Triệu đi . Được rồi , đừng giận . Hồi trước không phải anh đã nói phụ nữ mà tức giận sẽ nhanh già sao ?"
Cố Niệm hít một hơi , đẩy anh ra .
Tống Hoài Thừa lui về sau , vừa lúc giẫm phải mảnh vỡ . Anh nhíu mày , lại không để ý tới : " Anh có việc muốn nói với em ." Anh nói có chút nhanh : " Anh giúp Phán Phán chuyển sang nhà trẻ khác , cách chỗ anh 10 phút đi đường , em thấy thế nào ?"
Cố Niệm nghiêm mặt : " Tuỳ anh ." Nói xong cô quay người vào phòng .
Cô vừa đi , Tống Hoài Thừa nâng chân phải lên , chân bị mảnh vỡ đâm vào , đã đầy máu .
Lúc này dì Triệu đi tới : " Tống tiên sinh , anh bị thương sao ?"
Tống Hoài Thừa nhíu mày : " Không sao , không cần nói với cô ấy ."
Dì Triệu vội lấy hộp y tế , Tống Hoài Thừa tự mình xử lí một chút .
Dì Triệu lo lắng : " Anh vẫn nên đến bệnh viện kiểm tra một chút , miệng vết thương dài hơn 3cm cơ mà ."
Tống Hoài Thừa không nói gì , lòng bàn chân lại đau nhói .
Buổi chiều Lê Hạ gọi cho anh : " Hoài Thừa , cậu đang ở đâu ?"
Tống Hoài Thừa nghe giọng Lê Hạ có chút kì lạ : " Có chuyện gì ?"
" Từ Hành chuẩn bị rời công ty ."
" Bây giờ Từ Hành đang ở đâu ?"
" Đi ra ngoài rồi ."
" Tôi chuẩn bị đến công ty , cậu gọi cậu ta đến ."
" Được ."
Tống Hoài Thừa cầm chìa khoá xe .
Dì Triệu thì thầm : " Tống tiên sinh , anh phải ra ngoài sao ? Chân của anh đang bị thương mà ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!