Sáng sớm , Tống Hoài Thừa vừa đến công ty đã bắt đầu bận rộn . Lần này bọn họ cần đến mảnh đất ở phía Nam , thế nhưng có nhiều công ty tư nhân cứ nhìn chòng chọc vào khối thịt béo bở này .
Tống Hoài Thừa nhìn trúng mảnh đất ấy . Trong thời gian 5 năm tới , nơi đây sẽ biến thành khu trung tâm mua sắm mới . Với khả năng dự kiến này thì khi có mảnh đất , hàng trăm công ty có thể phát triển thuận lợi .
" Tổng giám đốc Tống , lần này bên công ty cạnh tranh có nhân tài , bọn họ rõ ràng cố ý đến tranh giành giá cả ."
Tống Hoài Thừa cầm lên xem từng cái tên , quét qua thấy một cái tên vô cùng quen thuộc
- Cố Chu Đạo . Ánh mắt anh trở nên vô cùng lạnh lẽo : " Lúc cạnh tranh cứ báo tới viện kiểm soát trước ."
" Được ."
Sau khi định ra kế hoạch , Tống Hoài Thừa để cho mọi người rời đi .
Anh trầm ngâm nhìn về phía cây Tiên Nhân Cầu do Cố Niệm mua , cho tới bây giờ anh cũng không để ý , vậy mà đã sống với nhau được 2 năm .
2 năm .
Tống Hoài Thừa day nhẹ huyệt thái dương .
Cố Niệm mất một ngày một đêm tỉ mỉ tô màu . Phương Hủ Hủ khoát tay lên vai cô : " Muốn liều mạng hả ? Bức tranh này đến ngày 12 mới phải giao hàng mà ."
Cố Niệm ngáp một cái , không biết có phải mấy loại thuốc kích ứng với nhau không mà cô cảm thấy đầu nặng trĩu : " Hủ Hủ , cậu nói xem tại sao một người đàn ông lại không muốn có con ?"
Phương Hủ Hủ đang vẽ tranh , hiển nhiên không hể hiểu được ý của Cố Niệm : " Đàn ông chính là một loại sinh vật , ban đầu thì khó mà chín chắn được , tự bản thân còn không chăm sóc chính mình cẩn thận , sao mà chăm sóc được đứa trẻ ?"
" Không phải đã là người có vợ sao ?" Cố Niệm thì thào tự nhủ .
Phương Hủ Hủ đã vẽ xong một con bướm đang phá kén chui ra ngoài : " Nếu không phải lí do đó thì là người vợ không thích hợp sinh ra đứa con của anh ta . Bây giờ có rất nhiều kẻ có tiền trăm phương nghìn kế muốn kiếm được một người vợ xinh đẹp để sinh con sao ? Dù sao cũng là bộ mặt của họ ."
Cố Niệm suy nghĩ về bản thân mình , cũng có thể coi là xinh đẹp , sẽ không làm bề ngoài của con mình và Tống Hoài Thừa trở nên kém hơn .
Phương Hủ Hủ phải đổi bút , thoáng dừng lại : " Còn có một lý do nữa , chính là vì người đàn ông không yêu người phụ nữ đó , chỉ có ý nghĩa chơi đùa thôi ? Nếu có con , người đó sẽ lại phải chăm sóc đứa trẻ , đến lúc chia tay sẽ dây dưa lằng nhằng ."
Cây bút trong tay Cố Niệm bỗng rơi tõm vào thùng nước , nước bẩn tràn ra bắn tung toé lên cả 2 người .
" Cố Niệm !" Phương Hủ Hủ quát to một tiếng , ngón tay run rẩy chỉ vào bức tranh trước mặt : " Cậu nhìn xem .." giọng nói của cô nghe y hệt như tiếng khóc .
Bức tranh coi như bị huỷ rồi .
Cố Niệm không biết nói gì : " Mình rất xin lỗi .."
" Cậu bị cái gì kích động thế ?" Phương Hủ Hủ cuối cùng cũng phản ứng .
Cố Niệm nuốt nước miếng , có chút oan ức nói : " Tống Hoài Thừa không muốn sinh con ."
" Hả ?" Vẻ mặt Phương Hủ Hủ đầy kinh ngạc : " Hai người đã kết hôn 2 năm rồi , bây giờ mới nói không muốn sinh con , có phải anh ta có chuyện gì không ?"
Cố Niệm không muốn nhắc đến chuyện anh ta cho cô uống thuốc tránh thai , chỉ nói : " Tống Hoài Thừa không có vấn đề gì ."
" Hay là cậu có vấn đề gì ?" Phương Hủ Hủ đùa giỡn nói : " Theo mình , vợ chồng kết hôn 2 năm rồi mà vẫn chưa có con , hẳn thân thể cậu có vấn đề ."
Cố Niệm khom lưng thu dọn bút : " Không phải mình có vấn đề , mà là tâm trí của mình ."
Phương Hủ Hủ không để tâm nói : " Chẳng lẽ là 7 năm rồi ngán ." (*)
(*) NGƯỜI TRUNG QUỐC CÓ KHÁI NIỆM NẾU YÊU NHAU 7 NĂM MÀ CHƯA CƯỚI TỨC LÀ ĐÃ CHÁN NHAU . TƯƠNG TỰ Ở ĐÂY CƯỚI NHAU LÂU MÀ CHƯA CÓ CON .
Cố Niệm liếc mắt nhìn bạn : " Mình với anh ý mới kết hôn nhiều nhất là 2 năm , có được hay không ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!