Cố Niệm cố gắng sắp xếp mọi thứ ở thành phố D chu đáo để một tuần sau đi gặp Phán Phán . Bây giờ dì không cùng cô trở về , cô tính ở lại phía dưới .
" Tạm thời dì không tới đó , sau này nếu con muốn dì tới giúp đỡ thì cứ gọi điện cho dì ." Tần Phương thu dọn đồ cho Phán Phán : " Đây là đồ của chị Đường của dì đưa tới , quần áo cũng không tệ , dì đã dùng nước ấm giặt qua ." Rất nhiều đồ của Phán Phán đều là đồ cũ của cháu gái Tần Phượng , đối với Cố Niệm và Tần Phượng mà nói là điều không dễ dàng .
Tiểu cô nương có hai bím tóc sừng dê đang ngồi ở một bên chơi trò chơi xếp hình , im lặng không tiếng động .
Trong lòng Cố Niệm rất băn khoăn , vài năm nay dì giúp đỡ cô rất nhiều . Vốn là người già nên hưởng phúc tuổi thọ , nhưng chẳng những không được hưởng phúc , bây giờ với trước kia lại cách biệt một trời một vực .
" Dì còn có một chút tiền gửi ngân hàng , con mang theo đi ."
" Con không thể nhận được ."
" Dì cho con mượn , cũng không phải cho con , mà là cho Phán Phán . Con bé sắp đi nhà trẻ , về sau cũng phải chi tiêu khá nhiều . Gặp khó khăn cũng không thể để nó khổ ."
Hốc mắt Cố Niệm nóng lên : " Dì à .."
" Thôi được rồi , dì sẽ không giữ mẹ con con ở lại ăn cơm . Trở về sớm một chút ." Dì quay lại ôm Phán Phán : " Phải nghe lời mẹ biết không ?"
Phán Phán nhìn Tần Phượng rồi lại nhìn Cố Niệm , gật gật đầu .
Tần Phượng cười , nếp nhắn nơi khoé mắt lộ rõ ràng : " Đứa nhỏ này rất thông minh . Con cũng đừng lo lắng , sẽ có ngày con bé mở miệng nói , không chừng ngày nào đó ăn nói cũng rất khéo léo ."
Cố Niệm gật đầu : " Con biết ." Nhưng trong lòng cô lại nôn nóng vô cùng .
Tần Phượng nhìn Phán Phán , nét di truyền thật tinh xảo , Cố Niệm lớn lên thì giống bố , con của nó lớn lên cũng giống vậy , nhìn quanh bộ dạng của con bé và Tống Hoài Thừa thật sự giống nhau như đúc , khuôn mặt giống nhau , cái mũi miệng cũng giống nhau , ngay cả thần sắc cũng không khác biệt .
Người ta thường nói con gái giống bố thì may mắn , bà có chút hy vọng .
Cố Niệm mang theo Phán Phán trở lại thành phố D , khi xuống xe , Phương Hủ Hủ lái xe Bắc Kinh sencond
-hand đời mới tơi đón hai người .
Cô ôm lấy Phán Phán : " Tiểu mỹ nữ , có nhớ dì không ?"
Phán Phán nhìn cô , gật đầu , liền khoa tay múa chân một chút : " Dì Hủ Hủ ." Trong tròng mắt , hai con ngươi như quả nho sáng long lanh chớp chớp , khoé miệng cô bé hé ra một chút tươi cười .
Con bé cười như thế đều khiến cho mọi người đều phải yêu thương , kìm lòng muốn đặt toàn bộ thế giới xuống dưới chân nó .
" Đi , dì Hủ Hủ dẫn con đi ăn nha ." Phương Hủ Hủ lái xe .
Cố Niệm ôm đầu vai Phán Phán , Phán Phán nhìn ra ngoài cửa sổ , có vè tràn ngập hứng thú với thành phố này .
Cố Niệm nhẹ nhàng thở một hơi , có con gái làm bạn , mấy năm nay gặp gian khổ , cô cũng không thấy khổ sở .
Ba người ăn cơm ở quán thịt nướng , ăn cơm xong về nhà , Cố Niệm dẫn Phán Phán đi tắm rửa . Đôi mắt con bé nhìn quanh đánh giá phòng . Căn phòng này là công sức mấy ngày nay Cố Niệm chuẩn bị , chăn gối trên giường đều là mèo Kitty hồng nhạt .
Tiểu cô nương mặt váy ngủ hoa không chỉnh tề ngồi ở đó , trước mặt là một quyển tập vẽ . Từng tờ liên tiếp bay , cô bé thích ngồi bên cạnh Cố Niệm khi cô đang bận rộn .
Phán Phản mở mắt nhìn Cố Niệm , đặt sách lên tay Cố Niệm . Bởi vì mẹ ở đây , đối với hoàn cảnh mới nên cô bé cũng không có mâu thuẫn gì .
Cố Niệm kiên nhẫn kể cho cô bé nghe truyện cổ tích , nét mặt Phán Phán chăm chú , cô bé nghe không hiểu chỗ nào liền giơ tay lên khoa tay múa chân . Cố Niệm và cô bé đều hiểu ngôn ngữ người câm , hai mẹ con trao đổi một chút cũng không khó khăn .
Phán Phán thật sự rất giỏi , từ lúc còn nhỏ , cô bé cũng rất ít khóc . Khi đó dì và Hủ Hủ đều nói cô bé này đều làm khổ mẹ . Ai có thể ngờ tới tình hình bây giờ ?
Phương Hủ Hủ mang một ly rượu đỏ đi vào : " Gia đình của học sinh trong trường đưa đấy , mùi vị không tệ lắm ."
Cố Niệm nhận ly rượu , nhấp môi uống một ngụm .
" Mình và anh Lục nói qua rồi , hôm nào chúng ta đưa Phán Phán đi bệnh viện kiểm tra một chút , anh ấy có quen người ở đây ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!