Chương 11: (Vô Đề)

4 năm sau thành phố D trở nên ồn ào náo nhiệt hơn trước . Trong trung tâm thành phố người đi làm tấp nập .

Cố Niệm đi vào cửa hàng mua đồ . Bên trong cửa hàng đang phát sóng quảng cáo nhân ngày thất tịch .

Cố Niệm lúc này mới phát hiện , thì ra ngày mai là đêm thất tịch rồi . Cô gãi đầu , tiến đến quầy bán nước hoa .

" Xin chào , tôi muốn lấy loại này ." Cố Niệm đưa tờ giấy cho nhân viên bán hàng .

Nhân viên nhìn một lúc : " Thật xin lỗi , loại nước hoa này đã được bán hết rồi ạ ."

" Không thể nhập hàng mới sao ?" Phương Hủ Hủ rất thích loại nước hoa này .

Nhân viên lắc đầu : " Hôm qua các cửa hàng trong thành phố D đều bán hết loại nước hoa này rồi ."

Cố Niệm cười , thật trùng hợp .

" Cô có muốn chọn loại khác không ?"

Cố Niệm lắc đầu : " Cảm ơn , không cần đâu ." Vừa quay người nhìn xung quanh , chân cô như bị đóng đinh lại .

Là Chu Hảo Hảo .

Chu Hảo Hảo cũng nhìn thấy cô .

" Cô trở về rồi sao ?" Giọng nói Chu Hảo Hảo vang lên . Cô ta mặc chiếc váy liền áo dài tới đầu gối , khí chất thanh lịch , tao nhã . Vẫn giống hệt trước kia .

Cố Niệm một tay xách chiếc túi để đồ lớn , trong túi là đủ các loại thuốc màu , vừa cũ vừa thiếu sức sống . Mà trên tay còn lại là một chiếc túi xách của một nhãn hiệu ngoại quốc nào đó .

Hai người đối mặt thực sự là một trời một vực .

Thời gian qua đi , sắc đẹp dần tàn phai .

" Phải ." Sắc mặt Cố Niệm bình thản khiến người khác không thể đoán được suy nghĩ của cô .

Không khí ồn ào trong cửa hàng bị một trận khí lạnh thổi qua . Hai người đều có suy nghĩ riêng mình .

Chu Hảo Hảo đưa tay gạt nhẹ mấy sợi tóc trước trán , ngón tay áp út có đeo chiếc nhẫn tinh xảo lấp lánh . Cố Niệm thấy rất đẹp nhưng sắc mặt cô không thay đổi .

" Tôi có việc , đi trước nhé ." Cố Niệm chưa từng nghĩ trở về cô có thể nói chuyện với người bên cạnh anh ta như vậy .

Chu Hảo Hảo gật đầu , nhìn theo bóng dáng cô , lông mày dần nhíu lại .

Cô đi thẳng một mạch nhưng trong lòng lại sinh ra một chút bất an .

Chu Hảo Hảo mua nước hoa xong liền đến công ty của Tống Hoai Thừa . Nhân viên công ty đều biết thân phận của cô , tất nhiên không ai dám cản . Chu Hảo Hảo đến phòng làm việc của anh : " Hoài Thừa ..."

Tống Hoài Thừa rời mắt khỏi quyển báo : " Sao lại đến đây ?"

" Nhớ anh chứ sao ." Chu Hảo Hảo tiến đến ôm cổ anh , thân mật hôn nhẹ lên má anh .

" Mới đổi nước hoa ?" Tống Hoài Thừa nheo mắt lại .

" Chẳng phải nói đổi nước hoa là thay đổi cả tâm trạng sao ? Có dễ ngửi không ?" Chu Hảo Hảo nhìn vào mắt anh , bốn mắt nhìn nhau , ở khoảng cách gần như vậy nhưng cô không thể hiểu nổi anh .

Tống Hoài Thừa cong khoé miệng : " Cũng không tệ ."

" Đang xem gì thế ?"

" Thiết kế nội thất ." Tống Hoài Thừa mở một trang : " Mấy ngôi nhà này khá được ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!